Hoàng hôn buông xuống, Nại nại đứng ở ban công, khi thì nhìn ảnh chụp trong tay, khi thì nhìn các nam sinh chơi bóng rổ trên sân thể dục.
Cả Đại học Truyền thông soái ca nhiều như mây, tùy tiện xách một người ra đều có nhan sắc ngang với tiểu thịt tươi giới giải trí, nhưng cố tình, Nại Nại phóng mắt nhìn khắp sân bóng lại không tìm được một ai....càng tuấn tú hơn người đàn ông trong ảnh.
Bên người Nại Nại xuất hiện hai tiểu nhân, một là Nại ma quỷ có cái đuôi mèo, cầm con dao khua khoắng: “Đây là phản bội, phản bội tr.ần trụi! Nại Nại, tại sao cô có thể trồng hoa si với người lớn lên gần giống anh trai chứ?”
Nại Nại che mặt: “Anh ấy không chỉ lớn lên giống anh Trường Sinh, mỗi lúc cười rộ lên cũng giống hệt!”
Lúc này, thiên sứ với chiếc cánh lông chim thuần khiết vỗ bả vai cô: “Người ta đối xử tốt với cô nên cô thích người ta là chuyện thường thôi, không liên quan đến Trường Sinh, lại nói, Cố tam gia rất có mị lực mà!”
Nại ma quỷ: “Cô tuyệt đối không thể thích Cố Duật Ninh, quá không có hi vọng! Thích anh ta thì cô xong đời rồi!”
Nại thiên sứ: “Chẳng phải bên ngoài đồn đại Cố tam gia không gần nữ sắc, bên cạnh không có đến một tiểu thư danh viện. Mà người ta lại chỉ đối xử tốt với Nại Nại, tình chàng ý thiếp như thế sao không thể thích?”
Nại ma quỷ: “Chính là không được, sao ngươi biết loại hoa hoa công tử này có thèm thân thể cô ấy không!”
Nại thiên sứ: “Chỉ với dáng người học sinh tiểu học này của cô ấy....Ha ha ha ha.”
Hai tiểu nhân đánh nhau trong đầu Nại Nại, ồn ào túi bụi.
Phía sau, Cảnh Dao và Lương Vãn Hạ đi tới, Cảnh Dao cướp ảnh chụp trong tay cô: “Một mình đứng bên ngoài lẩm bẩm thì thầm như ông cụ non.”
“A! Trả lại cho tớ!”
Nại Nại vươn tay muốn đoạt, Cảnh Dao càng không đưa, chuyển ảnh chụp trong tay mình cho Lương Vãn Hạ bên cạnh, Lương Vãn Hạ nhận ảnh, giơ trước hoàng hôn nhìn nhìn: “Tớ đưa máy ảnh cho cậu mượn để cậu giúp tớ chụp anh Bình Sinh, đây là cậu chụp....Ai nha, đẹp trai quá.”
“Tiểu Nại có người trong lòng?”
“Không phải, không đúng không đúng, đừng nói bừa.”
Cảnh Dao thấy Nại Nại đỏ bừng mặt, nói chuyện cũng không trôi chảy, khác hẳn vẻ nhanh mồm dẻo miệng ngày thường.
“Không phải đâu! Thật sự người trên ảnh chụp, y.....là ai?”
Nại Nại thở dài: “Anh ấy là anh trai của Cố Bình Sinh.”
Vừa nói xong, Lương Vãn Hạ và Cảnh Dao nhanh chóng bình tĩnh lại, không hưng phấn như vừa rồi nữa.
“Tớ không nghe lầm chứ, Cố tam gia.....của truyền thông Phong Ngu?”
Lương Vãn Hạ che miệng, nhìn Nại Nại: “Cậu đúng là....hùng tâm tráng chí! Không thể trêu vào, cam bái hạ phong.”
Cảnh Dao nghiêm túc nhìn Nại Nại: “Đừng đùa, thích ai cũng được, nhưng vị kia....cậu suy nghĩ kỹ đi.”
Nại Nại lẩm bẩm: “Tớ không có, đừng nói bậy.”
“Còn nói không có.....không có mà cậu có thể cầm ảnh chụp người ta lăn qua lộn lại ngắm hơn 1 giờ sao?”
“Cậu ấy còn ôm ảnh chụp của Cố Bình Sinh mà ngủ đó!” Nại Nại lên án Lương Vãn Hạ.
Lương Vãn Hạ: “Fangirl tớ kiêu ngạo! Tớ không có ý nghĩ không an phận với anh trai đâu à nha!”
Cảnh Dao nói với Nại Nại: “Suy nghĩ hiện tại của cậu rất nguy hiểm, phải biết rằng yêu một người đàn ông và thích idol hoàn toàn khác nhau.”
Nại Nại chớp chớp mắt nhìn Cảnh Dao.
“Đối với idol, chính là loại thích không cần sự hồi báo, nhưng nếu cậu thật sự yêu một người, sao có thể không mong được đáp lại, không muốn có càng nhiều?”
Nại Nại biết Cảnh Dao nói đúng, hai loại thích này hoàn toàn không giống nhau, một loại là đứng từ xa nhìn đã thấy hạnh phúc, hy vọng anh vĩnh viễn tỏa sáng, nhưng một loại thích khác, chính là muốn được đối phương đáp lại, muốn có càng nhiều hơn nữa.
Nại Nại lấy ảnh chụp trong tay Lương Vãn Hạ về, vỗ cái ót của hai người: “Đừng suy nghĩ miên man nữa, chuyện biết rõ không có kết quả, tớ sẽ không đâm đầu vào.”
“Không là tốt nhất.” Lương Vãn Hạ xoa xoa cái ót: “Xác xuất cậu với vị kia ở bên nhau vô cùng vô cùng nhỏ bé, giống như tớ theo đuổi được anh Bình Sinh vậy, căn bản không có khả năng!”
Nại Nại bĩu môi: “Nhiều cô gái hoa si Cố Duật Ninh như vậy, chẳng lẽ không cho tớ ngầm thích sao.”
Ngẫm lại đây cũng đâu phải chuyện phạm pháp gì, chuyện tốt như vậy ai mà chẳng hướng tới.
*
Tinh Tú Vũ Động casting hai giai đoạn, 50 thí sinh mạnh nhất đã lộ diện.
50 lấy 20, 20 lấy 10, mỗi một lần thi đấu, Nại Nại gần như có thể dùng một loại tư thái kinh diễm toàn trường để chiến thắng đối thủ, thuận lợi lọt vào vòng trong.
Yên lặng một năm, tốc độ trưởng thành của cô vượt quá tưởng tượng của mọi người. Giờ phút này cô đứng trên sân khấu, ánh đèn tụ lại, nghiễm nhiên chính là một nhà vũ đạo chuyên nghiệp, vừa xinh đẹp vừa tài năng.
Bởi vì Cố Bình Sinh, tổ chương trình cố ý chiếu nhiều ống kính về phía cô, mỗi một lần thi đấu xong, video nhảy của cô sẽ được phát trên mạng, lượt xem có hơn trăm vạn.
Các fans thật sự bị vũ đạo của cô chinh phục, không hổ là học trò của Cố Bình Sinh, có thể nhìn ra rất nhiều động tác của cô đều có dấu vết của Cố Bình Sinh.
Rất nhiều động tác nhỏ lúc ngầu lúc đáng yêu, liếc qua là biết Cố Bình Sinh giúp đỡ thiết kế.
“Chị gái đẹp quá đi!”
“Yêu yêu.”
“Tôi nhìn ra một năm này thật sự chăm chỉ luyện tập nha.”
“Thật sự, cô ấy tiến bộ thật lớn.”
“Fan you! Mỗi một động tác nhảy của chị gái tôi đều muốn học!”
“Ai bảo cô ấy dính lấy tiểu thịt tươi để xào cp thì bước ra đây, ra để vả mặt!”
.........
Ngoại trừ mỗi bài vũ đạo của Nại Nại lần nào cũng khiến trên mạng sôi trào thì lời bình độc địa của Cố Bình Sinh cũng khiến mọi người chú ý:
“Không đủ tình cảm với âm nhạc, đề nghị nghe bài nhạc này 50 lần rồi lại đến nhảy.”
“Động tác phối hợp quá kém, tiết tấu cũng không theo kịp, tại sao cô lại có thể lọt vào top.10?”
“Kiến thức cơ bản cũng tạm, vũ đạo khuyết thiếu mỹ cảm, ba chữ: khó coi.”
.......
Tuy Cố Bình Sinh độc mồm độc miệng, nhưng không thể không nói, mỗi lời bình của hắn đều đứng trên góc độ chuyện nghiệp nhất, các tuyển thủ nghe xong cũng tâm phục khẩu phục.
Nhưng mà, lúc nào đến lượt Lâm Nại Nại thì phong cách của Cố Bình Sinh thay đổi chóng mặt chưa đến 2 giây:
“Không còn lời nào để nói, hai chữ: Ưu tú!”
“Đây là học trò ai dạy mà nhảy tốt như vậy!”
“Xuân phong mười dặm, một trăm dặm, một ngàn dặm đều không bằng em.....”
“Đẹp như vậy bảo người làm lão sư như anh chịu sao nổi! Phẫn nộ!”
Trên làn đạn, các fans cười nghiêng ngả:
“Biết rồi biết rồi, học trò của anh đệ nhất thiên hạ, ai cũng kém hơn!”
“Tại sao anh trai có thể đáng yêu như vậy!”
“Ha ha ha ha, tôi không chịu nổi nữa, ai tới kéo cái người đang bao che cho con này đi đi!”
Bởi vì tên này bênh vực người mình thật quá lợi hại, nên khi vào trận chung kết, ban tổ chức hủy bỏ phiếu bầu của Cố Bình Sinh, chỉ cho hắn tham gia bình luận.
Trận chung kết chỉ còn 6 cô gái, ngoại trừ Lâm Tuyết Nhu thì 4 cô gái khác đều rất thích Nại Nại. Trong lúc cạnh tranh thi đấu này, Nại Nại có thể hòa hợp với các cô thì cũng không phải chuyện dễ dàng.
Có thể bởi vì trong đó có người không thích phản ứng minh tinh Lâm Tuyết Nhu, cho nên các cô gái khác ôm giấc mộng ngôi sao đều nghiêm túc hơn rất nhiều.
Đương nhiên Lâm Tuyết Nhu sẽ không quan tâm mấy người này, bọn họ căn bản không cùng một level, nói nhiều một câu cũng là tự hạ thấp thân phận.
Nại Nại có lực tương tác nhiều hơn, cô gái từ nhỏ đến giờ đều chịu thiệt thòi nên trên người luôn có một cảm giác nhu hòa dịu dàng, có lẽ đây là cái gọi là khí tràng đi.
Mặc kệ tổ chương trình hay nữ tuyển thủ, đều thích Nại Nại siêu cấp vô địch, thậm chí ngay cả nhiếp ảnh gia và bộ phận hậu kỳ cắt nỗi biên tập video đều chú trọng vào Nại Nại hơn tuyển thủ cấp minh tinh Lâm Tuyết Nhu.
Thế nên, Lâm Tuyết Nhu thường xuyên oán giận với mẹ: “Con dựa vào thực lực của mình để đoạt giải quán quân, nó thì lại dùng bản lĩnh lấy lòng người khác.”
“Đương nhiên con khinh thường chuyện như thế rồi.”
“Vâng mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ không thua!”
Thư Ninh cúp điện thoại, vẻ mặt lo lắng. Người sáng suốt đều nhìn ra lần thi đấu này khả năng Nại Nại đoạt giải quán quân là rất lớn.
Từng bài nhảy của nó, trình độ và phối hợp chân tay đều giống như phượng hoàng niết bàn (trùng sinh) báo thù, đứng trên sân khấu như cuồng phong mạnh mẽ.
Có nó so sánh, Lâm Tuyết Nhu....giống như con thỏ, mềm như bông không có khả năng đánh trả.
Nếu giám khảo bỏ phiếu công bằng.....Lâm Tuyết Nhu sao có thể là đối thủ của nó!
Thư Ninh tuyệt đối không thể chịu đựng chuyện như thế xảy ra!
*
Buổi chiều, giai đoạn tập diễn, một tuyển thủ có quan hệ tốt với Nại Nại là Mạnh Hinh Lan đi tới, kề tai Nại Nại nói nhỏ: “Tớ nghe nói, lần thi đấu này có nội tình, có lẽ giải quán quân sẽ bỏ phiếu nội bộ.”
Nại Nại dùng khăn lông lau mặt, nhìn cô ấy: “Cậu nghe được từ đâu?”
“Các tuyển thủ đều truyền tai nhau, hẳn là Lâm Tuyết Nhu, rốt cuộc thì cô ta có chỗ dựa, cũng là tuyển thủ minh tinh duy nhất.” Mạnh Hinh Lan phẫn uất nói: “Lấy trình độ của cô ta, vào top.10 cũng không được, còn chẳng phải được cái vị giám khảo Tôn Lập Châu kia một đường bảo vệ tới hiện tại sao.”
Trong số những giám khảo lần này, Tôn Lập Châu và một người có quyền uy nhất, hắn cũng là nghệ sĩ vũ đạo chỉ đạo trong giới.
“Tớ cược, trận chung kết này khẳng định hắn sẽ cho Lâm Tuyết Nhu nhiều điểm hơn.”
“Đây là rõ ràng, Tôn Lập Châu vẫn luôn có quan hệ hợp tác với studio Tinh Tuyết mà.” Nại Nại nhún vai, tiếp tục tập nhảy.
Mạnh Hinh Lan tò mò hỏi cô: “Sao cậu không nóng nảy chút nào thế? Hiện tại trên mạng đều chỉ xem hai người ai là quán quân.”
“Tớ không có hứng thú lớn với việc đoạt giải quán quân.” Hô hấp của Nại Nại hơi dồn dập, nói: “Mục đích tớ dự thi, không phải để đoạt giải quán quân.”
“Không đoạt giải quán quân thì cậu tới làm gì?”
“Tớ muốn nhảy điệu nhảy cuối cùng kia.”
“Điệu nhảy cuối cùng có gì đặc biệt sao?”
Nại Nại thần bí cười với cô nàng.
*
Buổi tối, trận chung kết diễn ra, lần thi đấu này có 3 vòng loại, chọn ra tuyển thủ battle 1v1, tiến hành trận đấu quyết định cuối cùng.
Đúng như Mạnh Hinh Lan nói, hai trận thi đấu trước thực ra Lâm Tuyết Nhu phát huy không tốt lắm nhưng giám khảo Tôn Lập Châu cho cô ta điểm cực kỳ cao, một đường đưa cô ta vào thẳng vòng battle 1v1.
Đây cũng coi như phần cuối cùng mà tổ tiết mục trì hoãn, bởi hiện tại trên mạng đều chỉ mong chờ sự kiện duy nhất:
Chính là hai chị em này đến tột cùng ai có thể đoạt giải quán quân, là Lâm Tuyết Nhu một đường xuôi chèo mát mái hay Lâm Nại Nại kiên nhẫn chịu đựng 1 năm chờ bùng nổ?
Thậm chí trailer tuyên truyền hậu kỳ tiết mục cũng dựa vào điểm này, cho nên muốn nói trận thi đấu này tuyệt đối công bằng, không có mờ ám là không có khả năng.
Tối nay trận đấu tranh ngôi vị quán quân sẽ diễn ra, số lượng người ngồi canh trước màn hình máy tính để xem thi đấu tăng cao chưa từng có.
Từ trên làn đạn phát trực tiếp là có thể thấy đã bị phòng làm việc của Lâm Tuyết Nhu mua thủy quân, chỉ cần Lâm Tuyết Nhu thắng một người thì làn đạn lại ào ào tâng bốc:
“Tuyết Nhu thật xinh đẹp!”
“A a a tiên nữ!”
“Kiến thức cơ bản vững chắc, dáng múa mềm mại xinh đẹp, quán quân ngoài Tuyết Nhu thì không thể là ai khác.”
Rất nhiều fans bình thường đều không chịu nổi.
“Thủy quân của Lâm Tuyết Nhu ơi, các người có thể dừng lại một chút không!”
“Tôi nhìn cũng thấy xấu hổ!”
“Trình độ vị kia nhà các người mà cũng được điểm cao, lại còn loại Hinh Lan, giám khảo bị mù à!”
“Chờ mong chị Tiểu Nại treo cô ta lên đánh!”
.........
Tuy rằng Cố Bình Sinh không thể bỏ phiếu nhưng hắn có thể nói lời bình. Tại vòng 4 lấy 2, chọn Lâm Tuyết Nhu loại Mạnh Hinh Lan, Cố Bình Sinh khoanh tay trước ngực, lắc đầu cười lạnh: “Mặc kệ các người mù thật hay giả mù, dù sao tôi cũng không mù, ai nên vào vòng trong ai nên bị loại, trong lòng người xem đều hiểu rõ.”
Lời này vừa nói ra, đôi mắt Mạnh Hinh Lan đỏ ửng, cô không ngờ Cố Bình Sinh từng độc miệng phê bình mình lại có thể nói chuyện giúp mình trong vòng chung kết.
Điệu nhảy vừa rồi cô đã dùng hết sở học từ trước đến bây giờ của cô, hơn nữa còn phát huy vượt xa người thường, tuyệt đối sẽ không kém Lâm Tuyết Nhu.
Ba giám khảo nhất trí bỏ phiếu cho Lâm Tuyết Nhu, mờ ám đã rất rõ ràng.
Chỉ có duy nhất Cố Bình Sinh chịu nói ra.
Người xem tại hiện trường đều nhiệt liệt vỗ tay trầm trồ khen ngợi lời vừa rồi của Cố Bình Sinh. MC xấu hổ vội vàng đổi đề tài, mời Mạnh Hinh Lan đi xuống.
Sắc mặt của mấy vị giám khảo cũng khá khó coi, đặc biệt là Tôn Lập Châu, tốt xấu gì gã cũng là huấn luyện viên vũ đạo tương đối có uy vọng địa vị trong giới, câu nói đó của Cố Bình Sinh khiến người xem ở hiện trường, thậm chí người xem cả nước đều đánh mặt mặt gã, làm sao sau này gã còn có chỗ dừng chân nào trong giới giải trí nữa?
Nhưng mà, ngoại trừ khó chịu thì gã cũng không thể làm gì, chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.
Cố Bình Sinh không phải người mà bọn họ có thể dễ dàng đắc tội.
Hắn thích nói gì thì nói, dù sao mặc kệ hắn nói cái gì thì cũng sẽ không thay đổi kết quả cuối cùng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT