Trong căn phòng bụi bặm, Chu Phương Dung lên tiếng phá vỡ sự im lặng khó tả lúc này.
“Trình Tây, con về rồi mau tìm xem vở ghi chép năm cấp ba của con ở đâu, mẹ với Tiểu Trần tìm cả buồi rồi vẫn chưa thấy.”
Bà phủi tay đứng dậy, vẻ mặt như trút được gánh nặng. Trần Mộ Dã cũng bỏ đồ vật trong tay vào hộp sắt, đóng chặt lại, thấp giọng giải thích với cô.
 “Vừa rồi anh lấy đồ vô ý đụng đổ.”
 “Hai đưa tìm đi, mẹ ra ngoài giúp bố con.” Không biết có phải Chu Phương Dung nhìn ra bầu không khí kỳ lạ của hai người hay không, sau khi giao việc cho cô liền nhanh chóng ra ngoài. Trong chốc lát, cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ.
Hai thùng giấy lớn đặt cạnh bàn vẫn rất bắt mắt, trên sàn còn có vết bụi bị  kéo lê, Trần Mộ Dã không nói gì mà nhẹ nhàng đặt chiếc hộp trong tay lên bàn.
Trình Tây nhìn thấy đi qua, cũng không mở ra, ngón tay chạm vào mặt sắt, cảm giác mát lạnh lướt qua đầu ngón tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play