Ôn Giản và Hứa Nhiễm đi về theo hướng ngược lại, không phải cô cố tình mà là đầu óc đang rất hỗn loạn, không biết mình nên đi bên phải hay là bên trái, chỉ đi theo bản năng, nói chuyện câu được câu không với Hứa Nhiễm.
Hứa Nhiễm mải nói nên cũng không biết mình đi đằng nào, biết Giang Thừa đi xem mắt, cô nàng cũng khó chịu. Hứa Nhiễm là người thấy Giang Thừa xông ra khỏi phòng thi, không màng tới chuyện thi đại học, chỉ vội vàng chạy ra ngoài.
Hứa Nhiễm cũng là người tận mắt nhìn thấy Giang Thừa chạy khắp từng con ngõ lớn nhỏ, đẩy cửa từng phòng bệnh đóng chặt, tìm Ôn Giản ở khắp nơi nơi, cô nàng biết 10 năm qua Giang Thừa vẫn tìm Ôn Giản, Hứa Nhiễm nghĩ Giang Thừa yêu Ôn Giản, nhưng Ôn Giản đã về rồi, vậy mà Giang Thừa lại xem mắt người khác.
Mười năm qua, tín ngưỡng tình yêu của Hứa Nhiễm chính là chấp niệm của Giang Thừa đối với Ôn Giản, nhưng hôm nay, Giang Thừa là người dập tắt tín ngưỡng này đi. Cuối cùng vẫn là, trên thế gian này có bao nhiêu mối tình sâu sắc bền lâu, không có tiếc nuối cơ chứ?
Hứa Nhiễm thở dài, ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt lo lắng của Ôn Giản đang nhìn mình.
“Cậu sao thế?” Cô hỏi.
Hứa Nhiễm nhìn Ôn Giản, trông cô vẫn rất bình tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT