Ôn Giản không biết vì sao mình lại mời Giang Thừa, có lẽ vì đầu cô bị chập mạch. Tới lúc hoàn hồn cô mới thấy xấu hổ, cả buổi tối đứng ngồi không yên, cứ mải suy nghĩ xem không biết nên làm thế nào.
Năm nào cả nhà cũng sẽ tổ chức sinh nhật cho cô, cũng chẳng linh đình gì, chỉ là mẹ sẽ nấu nhiều món hơn, sẽ mua bánh kem cho cô rồi mọi người quây quần bên nhau hát bài chúc mừng sinh nhật.
Vì đã mời Giang Thừa nên cô muốn chuẩn bị kĩ hơn, Ôn Giản nghĩ phải đặt một chiếc bánh gato đẹp hơn mọi năm, dù gì đây cũng là lần đầu tiên cô mời bạn bè về nhà.
Cả buổi tối học hành chẳng vào đầu tí nào, lúc chiều về nhà cô vẫn chưa nghĩ ra, cô bảo với mẹ mình mời anh trai nhỏ đến, lại sợ mẹ không chuẩn bị kịp nên Ôn Giản lén xin cô giáo cho cô nghỉ sớm 30 phút, về đến nhà cô mới nhắn tin cho Giang Thừa bảo mình về trước.
Cô về gần đến nhà, nhà cô không bật đèn, xung quanh tối đen như mực, cô hoang mang định về mở cửa thì thấy mẹ cô chạy ra.
Ôn Giản gọi bà nhưng Ôn Tư Bình không nghe thấy, bà vội vàng khóa cửa lại rồi cầm túi xách chạy ra ngoài, vì chạy nhanh nên mái tóc rối bời, hôm nay mẹ cô không đi cửa chính của tiểu khu mà đi cửa phụ.
Ôn Giản thấy rất kì lạ nên đi theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play