“Vậy thì giết!” Bàng Phi Nham quát.

Ông ta cất bước đi ra bên ngoài, Bàng Phi Hàng đi theo phía sau ông ta.

Chỉ là lúc gần đến khiến cho Bàng Phi Hàng thấy ngột ngạt, khí chất của Bàng Phi Nham quá mạnh!

Nguy hiểm xảy raI Tiêu tốn nhiều thời gian như vậy, anh ấy đã tinh thông hiểu rõ tờ quyền thuật kia?

Thật là đáng sợi Cửa lớn của hang mở ra, tia sáng trở nên sáng hơn.

Ở cửa ra vào, Bàng Bác đã bị bắt trở về, giờ phút này đang bị trói chéo tay quỳ ở chỗ đó.

“Ưm ưm!” Nhìn thấy Bàng Phi Nham tới, cả người Bàng Bác run rẩy?

Run run, miệng bị chặn lại, nhưng vẫn giấy giụa kêu thành tiếng “Ba, ba… ” Anh ta sợ hãi nhưng lại càng hối hận, cơ thể run rẩy. Nhìn thấy đôi mắt kia của Bàng Phi Nham cũng đủ khiến cho ba hồn bảy vía của anh ta bị dọa bay mất một nửa!

“Mày thật sự là con trai ngoan của tao” Bàng Phi Nham đi qua, đưa tay võ vỗ ở trên mặt của Bàng Bác: “Nếu như không phải mày tự cho mình là thông minh, thì kế hoạch của nhà họ Bàng tao, dường như không cần phải đi trước” Cơ thể Bàng Bác cứng ngắc, liều mạng lắc đầu, muốn giải thích nhưng lại không nói được.

“Nhưng mà cũng không quan trọng, diệt trừ ba nhà kia, chỉnh đốn lại, vậy nhà họ Bàng ta mới có thực lực chống đối lại với người kia” Một câu của Bàng Phi Nham khiến cho trong lòng Bàng Bác thấy bình ổn hơn. Hổ dữ sẽ không ăn thịt con, cuối cùng Bàng Phi Nham vẫn buông tha cho mình.

“Cảm, cảm ơn ba, con… Bàng Bác nói không rõ ràng, nhưng nói được nửa câu, đột nhiên hai mắt mở to nhìn, trong nháy mắt tia sáng trong ánh mắt bỗng biến mất!

Trên trán của anh ta, máu tươi chảy ra theo giữa lông mày, mũi, chảy thẳng vào bên trong miệng, chảy tới căm, nhỏ xuống trên mặt đất, cơ thể anh ta bỗng nhiên “Bịch” một tiếng ngã xuống!

Bàng Phi Nham thu lại bàn tay của mình, nhìn cũng không thèm nhìn Bàng Bác một chút.

Ông ta quay đầu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Bàng Phi Hàng, giọng điệu lạnh lẽo: “Có phải nó rất đáng chết hay không?” “Phải!” Bàng Phi Hàng lập tức nói.

“Bất luận là điều gì làm tổn hại đến lợi ích của nhà họ Bàng, phản bội người nhà họ Bàng, tôi sẽ tự tay gi ết chết!” Giọng nói của Bàng Phi Nham như sấm vang, tiếng nói vang vọng đến tất cả cao thủ ở nhà họ Bàng, bao gồm cả đại tông sư cấp bậc cao thủ, cũng có vẻ mặt nghiêm túc, không dám có một chút phản đối.

Bọn họ có thể cảm giác được bây giờ Bàng Phi Nham đã hoàn toàn khác trước!

Chỉ riêng loại sát khí kia giống như có sẵn trong người, khiến cho người ta cảm thấy đè nén, khí thế thật là đáng sợ.

Bàng Phi Hàng lấy ra một cái áo khoác, mặc vào cho Bàng Phi Nham, tóc ông ta vẫn rối như cũ, mang lại một loại cảm giác tùy tiện nhưng mạnh mẽ uy phong!

“Đi, tôi mang mọi người đi giết người!” Bàng Phi Nham cười lớn một tiếng, dưới chân nhún nhẹ một cái liền vọt ra ngoài, sau lưng mấy đại tông sư lập tức đi theo. Sau đó là mười tông sư cấp bậc cao thủ…

Cùng lúc đó!

Nhà họ Tiết, nhà họ Long đều đang toàn lực ứng phó! Bọn họ cũng có thể cảm giác được nhất định nhà họ Bàng sẽ ra tay, mà ngay vào đêm nay. Người nhà họ Bàng sế không chờ đến ngày thứ hai.

Tiết Phương Dương đi vào cửa lớn nhà họ Giang, mang theo ý muốn muốn ba nhà hợp tác, dù chỉ là biểu tượng nhưng cũng sẽ khiến nhà họ Bàng không chút vui vẻ, bởi vì bọn họ vốn không còn lựa chọn nào khác!

Điều này hoàn toàn ép buộc nhà họ Bàng phải đưa ra lựa chọn, bọn họ lại muốn ẩn náu thì đã không thể nào. Giờ phút này nhà họ Long giống như gặp kẻ thù lớn! Long Phi nào còn dám giả ngây giả dại, vẻ mặt nghiêm túc, triệu tập tất cả toàn bộ cao thủ đến nhà họ Long, phòng ngự chặt chế!

“Cho dù chết cũng phải giữ vững nhà họ Long, nghe rõ chưa!” Long Phi quát.

“Rõ!” Vẻ mặt anh ta nghiêm túc, đứng đầu, vẻ mặt nghiêm nghị, là Long Linh Nhi chưa từng gặp qua từ trước đến nay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play