Oong.

Tống Tiểu Vũ chỉ cảm thấy trong đầu nổ mạnh.

Chu Phương nói ai cơ?

Gã muốn đánh gãy chân ai chứ?

Giang Ninh!

Con mẹ nó, gã nói muốn đánh gãy chân Giang Ninh à?

Gã điên rồi!

Muốn Tống Tiểu Vũ cậu ta quỳ xuống dập đầu xin lỗi?

Nếu đổi thành trước đây, cậu ta luôn chịu đựng, có lẽ cậu ta sẽ cúi đầu. Nhưng bây giờ, cậu ta không chỉ là gia chủ nhà họ Tống, đại biểu cho nhà họ Tống.

Cậu ta còn là người của Giang Ninh đấy!

Cậu ta thà bị chém đứt chân, cũng tuyệt đối không thể quỳ!

Cậu ta không thể để cho đám người Chu Phương sỉ nhục Giang Ninh.

“Anh quá cuồng vọng!”

Tống Tiểu Vũ lãnh đạm quát: “Chu Phương, đừng thấy người ta cho mặt lại không biết xấu hổ. Anh thật sự tưởng Tống Tiểu Vũ tôi sợ anh sao?”

“Nếu anh còn ở đây nói linh tinh nữa thì đừng trách tôi không khách sáo!”

“Ha ha, cậu muốn không khách sáo thế nào?”

Ngô Phàm cuối cùng mở miệng, giọng điệu lạnh lùng: “Cậu cảm thấy chỉ với ba người các cậu lại dám ra tay à?”

“Tôi nói rõ một chút”

Y liếc nhìn Tống Tiểu Vũ với vẻ xem thường: “Cậu làm gia chủ nhà họ Tống này là danh không chính ngôn không thuận, càng không cần phải nói tới kinh nghiệm và lý lịch của cậu, tôi coi thường.”

Nghe thấy Ngô Phàm nói vậy, Tống Tiểu Vũ tức giận cười ngược.

“Tôi cần anh coi trọng à?”

“Tôi không muốn nói nhảm với cậu”

Ngô Phàm nói: “Cậu quỳ xuống, hắn chịu bị đánh gãy.

chân, vậy chuyện hôm nay coi như xong, bằng không…

chúng tôi sẽ tự mình làm cậu phải quỳ xuống trước mặt tất cả mọi người đấy!”

“Anh…”

Tống Tiểu Vũ giận dữ.

Cậu ta đang muốn tiến lên thì Giang Ninh đã mở miệng.

“Muốn cậu ta quỳ, còn muốn đánh gãy chân tôi à?”

Giang Ninh híp mắt, thoải mái nhìn hai người Ngô Phàm và Chu Phương, không hề để ý tới mấy người cao thủ đứng phía sau bọn họ.

“Tôi xác định lại một chút, có phải các người vừa nói vậy không?”

“Bây giờ sợ rồi à?”

Trong ánh mát Chu Phương đầy vẻ hung ác: “Muộn rồi!

Anh tưởng Tống Tiểu Vũ có thể bảo vệ được anh sao?

Cậu ta còn khó bảo đảm cho mình đấy!”

“Làm chó thì anh cũng phải xem là làm chó của ai đã.

Làm chó cho Tống Tiểu Vũ này, vậy anh không thể sống lâu được rồi!”

Chu Phương nói xong, đã không còn kiên nhẫn nữa.

Bây giờ gã chỉ muốn đánh gãy chân Giang Ninh, sau đó kéo Tống Tiểu Vũ tới đại sảnh, để cậu ta quỳ xuống xin lỗi gã ngay trước mặt của mọi người.

Gã muốn gia chủ nhà họ Tống cậu ta quỳ xuống xin lỗi cậu chủ nhà họ Chu!

“Ra tay!”

Chu Phương lập tức hạ lệnh.

Người phía sau gã còn chưa hành động, anh Cẩu đã di chuyển trước!

Thậm chí Giang Ninh còn chưa mở miệng.

“Vù..”

Anh Cẩu giống như một cơn gió xoáy, hóa thành một con hổ dữ trực tiếp nhào tới với vẻ hung ác lạ thường!

Anh ta đã không nhịn được nữa rồi.

Mẹ nó, còn muốn đánh gãy chân của Giang Ninh à?

Bọn họ lấy đâu ra tự tin như vậy? Xem anh Cẩu anh ta là người chết sao?

“BinhI”

“Bốp!”

“Bịch!”

Liên tiếp ba quyền với sức lực mạnh mẽ, nắm đấm sắt như nặng nghìn cân nặng đập mạnh vào trên đùi của mấy tên thủ hạ của Chu Phương.

Rác!

Tiếng xương vỡ làm da đầu người ta tê dại!

A..

Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên.

‘Âmf”

Anh Cẩu tức giận mắng một tiếng, lòng bàn tay như dao.

cất, chém mạnh vào trên cổ của bọn họ, đánh cho bọn họ trực tiếp ngất đi.

Nếu anh ta xuống tay độc ác, bọn họ chết từ lâu rồi!

Chỉ trong nháy mắt, thậm chí Chu Phương còn không kịp phản ứng, thủ hạ của gã đều đã ngã xuống!

Mà lúc này, Giang Ninh đã trở lại chỗ ngồi, nhàn nhã uống trà.

“Đánh gãy chân tôi à? Thật ra cậu có thể hỏi thử xem anh ta có bằng lòng không đã”

Hắn chỉ vào anh Cẩu nói.

“Ông đây muốn giế t chết các người!”

Anh Cẩu hung ác nói.

Trên người anh ta lập tức dâng lên sát khí vô tận, sau lừng dường như là biển máu ngập trời!

Điều đó lập tức làm Ngô Phàm và mấy tên thủ hạ còn chưa ra tay của y căng cứng toàn thân, giống như gặp.

phải kẻ địch lớn!

Đây là sát khí thật sự đấy!

Bọn họ chưa từng để ý tới người bên cạnh Giang Ninh, sao chúng đáng sợ như thế chứ!

“Anh… anh rốt cuộc là ai?!”

Chu Phương hoảng loạn ‘Gã nhìn Giang Ninh với ánh mắt hơi khiếp sợ, người của mình vừa đối mặt đã bị hạ gục, gã nói chuyện cũng mất tự tin.

Gã quay đầu liếc nhìn Ngô Phàm, thấy vẻ mặt Ngô Phàm cũng đã tráng bệch.

Rất rõ ràng, anh Cẩu để lộ ra thực lực quá mức kinh người.

“Các người còn chưa có tư cách biết đâu”

Giang Ninh nói: “Nhưng các người có thể biết rằng Tống Tiểu Vũ và nhà họ Tống được tôi che chở.”

Một câu nói này làm Tống Tiểu Vũ cảm giác như mình vừa nhận được cuộc sống mới!

“Các người muốn cậu ta quỳ xuống, chính là muốn tôi quỳ xuống”

Giang Ninh lại chỉ vào anh Cẩu: “Các người hỏi cậu ta thử xem, cậu ta có đồng ý hay không”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play