Lưu Hồng không để ý tới đám người Thành Phong nữa, anh ta vào xe của mình và nhanh chóng rời di.

Anh ta muốn tìm người hỏi rõ xem tình hình phương bắc này rốt cuộc thế nào.

Không chỉ anh ta, gần như tất cả mọi người đều muốn biết tình hình phương bắc bây giờ rốt cuộc thế nào, dưới sóng ngầm nổi lên, bọn họ phải lựa chọn thế nào mới tốt.

# Ẩ ( W) Cùng lúe đó, Giang Ninh đang nói chuyện qua video Với Lâm Vũ Chân.

Hai ngày không gặp được Lâm Vũ Chân, hắn lại rất nhớ mong “Vợ à, phương bắc thật nhàm chán. Tên khốn kiếp Lý Đông này dẫn anh ra ngoài uống bia rượu mỗi ngày. Em còn không đến, anh sẽ học thành thói xấu mất”

Giang Ninh đầy vẻ uất ức.

Trong video, Lâm Vũ Chân không nhịn được cười, cô mới không tin lời Giang Ninh nói.

“Đi uống bia ôm à?”

“Không thể nào. Có rất nhiều cô gái tới nhưng anh đều nghiêm túc từ chối, không cho các cô ấy tới gần anh”

Giang Ninh nghiêm túc nói: “Anh là người đã có vợ rồi!”

“Được, em biết rồi, sau này sẽ thưởng cho anh”

Lâm Vũ Chân xua tay: “Em đang bận, tạm thời không nghe anh nói nữa. Thuận lợi thì hai ngày nữa là anh lại có thể gặp được em”

Cô không nói nhiều nữa, cô thật sự có việc, chỉ hôn gió Giang Ninh một cái rồi tắt video.

Lý Đông đứng cách đó không xa lại khóc không ra nước mắt.

Anh dẫn Giang Ninh đi uống bia ôm lúc nào chứ? Anh Ninh hãm hại người của mình cũng ác như vậy à!

“Anh Ninh, tổng giám đốc Lâm sẽ trừ tiền lương của tôi mất!”

“Cậu không hiểu đại ca rồi”

Anh Cẩu nói: “Cậu gánh tội cho đại ca, tiền thưởng còn nhiều hơn tiền lương cậu bị trừ nhiều”“

Anh ta nói xong lại quay đầu: “Chị dâu nói hai ngày tới sẽ đến phương bắc, chúng ta nên ra tay rồi chứ?”

Nói đến chuyện chính, đám người Lý Đông đều nghiêm túc.

Bọn họ đã qua được ba cửa khẩu.

Vấn đề lớn nhất bây giờ chính là hai cửa khẩu cuối cùng này của phương bắc, chỉ cân nắm được hai cửa khẩu này, bên phía Lâm Vũ Chân có thể trực tiếp dẫn theo hàng một đường lên phía bắc, tiến vào thị trường phía bắc!

Hai ngày này mặc dù có hơi khẩn trương, nhưng chắc.

hẳn vẫn đủ.

Bọn họ đã nhận được tin tức, người nắm giữ hai cửa khẩu ở thành phố Lâm Sơn và thành phố Bắc An bây giờ đã bắt đầu canh phòng nghiêm ngặt liều chết trấn giữ!

Bọn họ đã không thể làm được quá nhiều động tác tới ngoài giới xã hội đen nữa. Dù sao thành phố Giới Bắc vừa mới chấn động, bây giờ tất cả mọi người đang cho.

rằng nhà họ Long ngầm ra tay.

Cho dù hai gia tộc lớn hàng đầu là nhà họ Ngô và nhà họ Chu có ăn gan hùm mật gấu, cũng không dám khiêu khích nhà họ Long.

Điều bọn họ có thể làm chính là ra tay từ giới xã hội đen, ám sát Lâm thị!

Một ngày ngắn ngủi đã tập trung được mười mấy cao.

thủ, còn nghe nói có những gia tộc khác đang âm thầm ủng hộ hai nhà, chính là để chém giết người Lâm thị ở hai cửa khẩu, không để cho bọn họ tiến vào trong thị trường phía bắc.

Tàn nhẫn mà ngang ngược!

Bây giờ, sợ rằng có không ít người đều cho rằng Lâm thị là do nhà họ Long đứng phía sau nâng đỡ, ngay cả vùng đất cấm Đông Hải cũng là do nhà họ Long âm thầm đưa thế lực đến nâng đỡ.

Hiểu lầm này không có ai giải thích, cũng giải thích không được, tất cả đều là nước chảy thành sông, càng có chút đáng ngờ lại càng làm người ta tin tưởng sâu sắc.

Giang Ninh đã tốn không ít tâm tư vào bàn cờ này, từ.

mấy tháng trước đã bảo Hoàng Ngọc Minh tới phương bắc, phối hợp với A Phi để hành động, bây giờ mới chính thức phát nổi “Hai ngày à?”

Giang Ninh khế nhíu mày và lắc đầu.

Muốn hắn chờ thêm hai ngày mới có thể gặp vợ sao?

Đùa kiểu gì vậy!

Hắn đứng lên, nhìn anh Cẩu: “Tối nay!”

“Tối nay à?”

Anh Cẩu ngẩn người, có phần không kịp phản ứng.

“Tôi muốn gặp được Vũ Chân vào ngày mai.”

Giang Ninh nói.

“Vâng!”

Anh Cẩu lập tức hiểu rõ.

Giang Ninh căn bản không quan tâm tới nhà họ Ngô và nhà họ Chu gì đó, hắn chỉ quan tâm xem mình có thể gặp được Lâm Vũ Chân vào lúc nào.

Chỉ cần đánh thông được cửa khẩu thì Lâm Vũ Chân có thể lập tức dẫn theo rất nhiều hàng hóa mới đi lên phía bắc, hắn lại có thể gặp được Lâm Vũ Chân.

“Vậy chúng ta động vào người nào trước?”

Anh Cẩu dừng lại một lát mới hỏi tiếp.

Chỉ là lần này, Giang Ninh không trả lời, anh Cẩu đã biết đáp án: “Tôi lập tức đi thu xếp”

Giang Ninh muốn gặp được Lâm Vũ Chân trong thời gian nhanh nhất, tất nhiên phải giành được hai cửa khẩu này nhanh nhất, vậy dĩ nhiên là – đồng thời bát lấy!

Anh Cẩu lập tức rời đi thu xếp.

Anh ta đi theo Giang Ninh lâu như vậy, quá rõ sự nuông chiều của Giang Ninh đối với Lâm Vũ Chân, căn bản là không ai có thể hiểu nổi.

Hắn muốn gặp Lâm Vũ Chân, vậy sẽ không có cách nào chịu đợi được đến hai ngày sau!

Đồng thời ra tay với hai cửa khẩu, sợ rằng không ngờ được, Giang Ninh tự nhiên điên cuồng như vậy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play