Nhưng những người này tới lại giống như rơi vào trong vòng xoáy, rất nhanh đã không thấy tung tích, giống như.

trước giờ chưa từng tới vậy.

Lý Đông ngồi ở trong quán trà, vết thương trên mặt đã kết vẩy, đông máu, làm cho anh thoạt nhìn càng thêm nghị lực và trưởng thành.

“Lâm thị nhất định phải tiến vào thị trường phía bác, ai cũng không thể ngăn cản được chúng ta!”

Người ngồi trước mặt anh là người khách mới tới, ñgoài mặt nói là muốn ñợp tác nhưng lúc này đã để lộ mục đích thật sự của mình.

“Ha ha, Lâm thị đúng là có chút kiêu căng. Các người có thể vào thị trường phía bắc hay không, đâu phải do các.

người quyết định, đến cửa khẩu thành phố Thiên Bắc này thì vẫn phải hỏi chúng tôi”

Người ngồi đối diện lạnh lùng nói: “Cậu có thể suy nghĩ.

thêm về điều kiện tôi đã đưa ra”

“Thời cơ vụt mất thì sẽ không có nữa đâu!”

Lý Đông lắc đầu: “Tôi cũng trả lại cho anh những lời này!”

Vừa dứt lời, mấy bóng người lóe ra nhanh như chớp!

“Âm!”

“Am”

“Âm!”

Sau tiếng động nặng nề, trước mặt Lý Đông đã không còn một bóng người.

“Anh Cẩu, cực khổ rồi”

Bây giờ anh chính là một mồi nhử, câu ra những kẻ có suy nghĩ không an phận đối với Lâm thị.

Những người này có lòng tham không đáy, những người này tàn bạo, những người này còn không từ thủ đoạn nào, không chỉ muốn lấy lòng tập đoàn Linh Long, còn muốn mượn cơ hội này dọa dẫm lấy một khoản từ trên người của Lâm thị!

Những người này đều đáng chết!

Một ngày, tám thế lực tới đều biến mất khỏi thế giới này.

Hai ngày trôi qua, lại có mười hai thế lực bốc hơi khỏi nhân gian!

Trong giây lát, người của thành phố Thiên Bác cũng cảm giác có gì đó không ổn.

Nhiều người đi gây sự với Lâm thị như vậy, nhưng Lý Đông vẫn ở quán trà này, lại ung dung, không đổi ngồi đó giống như một bức tượng.

Đến giờ phút này, có mấy người rục rịch còn không dám ra tay, liên tục phái người đi thăm dò tin tức, nhưng đến bây giờ còn chưa về.

“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy? Người đâu?”

“Sao không có chút tin tức gì vậy? Người Lâm thị kia rốt cuộc có lai lịch gì?!”

“Đã mất không ít người trong đó. Hứa Nghị, còn có Chương Đối đều không thấy đâu cải!”

Một câu lạc bộ giải trí, có mấy người ngồi ở đó với sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.

Bọn họ đều muốn ra tay, nhưng biết được tin tức chậm một chút, đã bị mấy nhà khác nhanh chân đến trước, nhưng bọn họ không sao ngờ được, bây giờ những người này đều không thấy tung tích.

Bọn họ cho rằng còn có cơ hội, phái người ra ngoài thăm dò, nhưng đến bây giờ vẫn không có bất kỳ hồi âm nào.

Giống như bùn đổ vào biển rộng, lại không hề có tin tức về.

“Rầm!”

Đột nhiên, cửa lớn bị người ta đá văng ra, dưới tia sáng chiếu xuống, mấy bóng người bị kéo dài, ánh sáng lóa mắt khiến họ không mở nổi mắt.

“Ail Có người hét lớn: “Có biết đây là chỗ nào không! Dám xông vào trong này, muốn chết à!”

“Kẻ muốn chết chính là các người”

Giang Ninh chậm rãi bước vào.

Hai ngày qua, những người dám chủ động tìm tới cửa đều đã tới, cũng bị bọn họ xử lý sạch sẽ.

Nhưng vẫn còn lại người có tà tâm nhưng tạm thời không có gan làm, người như thế càng không thể giữ lại.

Thấy mặt của Giang Ninh, vẻ mặt mấy người thoáng biến đổi: “Anh là ai?!”

“Giang Ninh”

Giang Ninh nói thẳng: “Người của Lâm thị”

“Lâm thị?”

Nghe được hai từ này, mấy người lập tức đứng lên với vẻ mặt nghiêm túc, mình không đi gây sự với Lâm thị, người của Lâm thị tự nhiên lại chủ động tìm tới cửa à?

Kiêu ngạo quá rồi đấy!

Thật sự không để mắt tới thế lực thành phố Thiên Bắc bọn họ sao?

“Giết chúng!”

Sau khi ra lệnh một tiếng, mười mấy người lao ra ngoài, ánh mắt của tất cả bọn họ nhìn Giang Ninh.

Nhưng mấy bóng người phía sau Giang Ninh lại nhanh hơn bọn họ!

Giống như bầy sói bát đầu hành động, hung ác mà tàn bạo! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play