Hàng xóm xung quanh lúc này mới kịp phản ứng, không ngờ lại là kết quả này.

Bọn họ đã nhìn ra đám người Giang Ninh không muốn để cho mẹ Thập Bát khổ sở, mọi người đều ăn ý rời đi, không nói thêm một câu.

Trong phòng, mẹ Thập Bát hết muốn rót nước cho Giang Ninh, lại muốn lấy đồ ăn vặt cho hắn. Giang Ninh đều cản lại, bảo bà cứ hồi yên, còn lại cứ để hẳn làm.

*Mẹ, mẹ đừng lo lắng cho con, con ở bên ngoài rất tốt, sức khỏe của mẹ thế nào?”

Giang Ninh quan tâm hỏi “Mẹ rất khỏe, chỉ nhớ con thôi.”

Mẹ của Thập Bát cười nói: “Mẹ biết con thích ăn khoai lang khô nên phơi cho con đấy!”

“Còn để ở bên ngoài đấy, để mẹ đi lấy cho con!”

*Mẹ, mẹ cứ ngồi đi, để con đi lấy, con tự lấy được rồi”

Giang Ninh không cho mẹ Thập Bát đứng lên, xoay người đi ra khỏi phòng.

Lão Ngũ đang an ủi Lưu Dương – ba của Thập Bát.

Hán đi tới với vẻ mặt nghiêm túc.

“Chú, Tiểu Huy đi theo tôi, cậu ấy mất là trách nhiệm của tôi, tôi đã không bảo vệ tốt cho cậu ấy”

Lão Ngũ mở miệng, không muốn để cho Giang Ninh tự trách. Bọn họ lựa chọn con đường này, lựa chọn bảo vệ thành phố này Đông Hải đều lựa chọn của riêng mình, Giang Ninh dạy cho bọn họ rất nhiều điều, cũng đã làm đủ tốt rồi.

Giang Ninh xua tay, bảo lão Ngũ đừng nói chuyện.

“Tiểu Huy không làm mất mặt chú, cậu ấy là anh hùng của Đông Hải. Tất cả mọi người rất thích cậu ấy, rất kính trọng cậu ấy, rất nhiều đứa trẻ sùng bái cậu ấy”

Lưu Dương nói không ra lời, chỉ gật đầu, trong tay xoa hũ tro cốt của Thập Bát, cơ thể run rẩy.

“Lão Ngũ, đưa chú vào nhà đi”

“Vâng!”

Giang Ninh đi tới bên ngoài sân. Dưới chân mấy người anh Cẩu còn đạp lên mấy kẻ mới tới gây sự.

“Các ngư: các người biết tôi là ai không?! Ở chỗ này mà các người động vào tôi chính là muốn chết đấy!”

“Bốp!”

Giang Ninh nắm lấy cổ áo của gã, giơ tay lên tát qua, đánh bay hai cái răng của gã.

“Mày cũng dám bắt nạt hai cụ già bọn họ à?”

Giang Ninh lạnh lùng nói, chỉ riêng ánh mắt kia lại làm cho mấy gã run lẩy bẩy như lập tức rơi vào hầm băng sâu mười nghìn mét!

“Anh… anh là ai?”

Trong người đi đầu còn có máu loãng, nói không được rõ ràng: “Ông chủ của tôi là Trang Phấn! Cả khu vực này.

đều do ngài ấy định đoạt! Anh biết đác tội ngài ấy sẽ có hậu quả gì không?”

“Bốp!”

Trả lời gã là cái tát của Giang Ninh, một tát này trực tiếp đánh cho cằm gã lệch sang bên.

“Hắn định đoạt à? Cả Đông Hải, cả tỉnh Thiên Hải này do.

†ao quyết định!”

“Bảo ông chủ của mày tới gặp tao trong vòng nửa giờ, nếu chậm một giây, thần tiên cũng không cứu được hán đâu!”

Giang Ninh không nói thừa: “Vừa rồi bọn họ đánh chú bằng tay nào chân nào thì tháo hết ra cho tôi!”

Hắn nói xong thì không để ý tới nữa.

Bất chợt có mấy tiếng kêu thảm thiết, xé tim xé phổi vang lên, giống như lợn bị chọc tiết!

Lúc đó, trong một công ty bất động sản ở thị trấn.

Tòa nhà văn phòng rộng hơn hai trăm mét vuông, một bên còn có bể bơi suối nước nóng trong phòng, có thể vừa làm việc vừa thư giãn, thả lỏng.

Lúc này một người đàn ông đầu trọc đang ngâm mình ở trong suối nước nóng, bên cạnh là một người phụ nữ giống như rắn nước cười khanh khách, đập vào ngực gã.

“Dự án này mà làm xong thì ít nhất cũng phải kiếm lời được mấy trăm triệu!”

Trên mặt Trang Phấn đầy vẻ đác ý: “Bảo bối, em biết bây giờ sơn trang nghỉ dưỡng sẽ có triển vọng lớn tới mức nào không?”

“Em không biết, em chỉ biết triển vọng của giám đốc Trang anh… Rất lớn! Rất lớn nha!”

Ánh mắt này đầy quyến rũ, đầy khiêu khích, hai tay cũng bắt không thành thật.

Trang Phấn hít sâu một hơi rồi giữ tay người phụ nữ kia lại, đã ra hai lần rồi, hôm nay còn chưa làm được chuyện gì, gã phải kiềm chế.

“Nghỉ ngơi một lát đã!”

Gã vội vàng nói: “Ngâm suối nước nóng, cố gắng nghỉ ngơi đi, anh đây lớn tuổi rồi”

Người phụ nữ càng cười tươi hơn.

“Giám đốc Trang, mảnh đất kia thật sự không tệ, em cũng đi xem qua rồi, non xanh nước biếc, không khí cực.

tốt. Khai thác nơi đó nhất định có thể thu hút được rất nhiều người, em thấy anh sắp kiếm được lời lớn đấy!”

“Nhưng hình như còn chưa dọn sạch đám dân trong thôn kia mà nhỉ?”

Trang Phấn hừ một tiếng: “Tôi xem như đã đủ khách sáo.

lắm rồi, cho bọn họ cái giá cũng không thấp, nếu là trước đây, bọn họ muốn lấy được số tiền đó mà được chác?”

“Tôi bát buộc phải lấy được mảnh đất kia, bất kể là dùng thủ đoạn gì!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play