Vốn là có nguy cơ, thậm chí còn có khả năng sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị bị hắt bát nước bẩn không thể rửa sạch nổi.

Nhưng Diệp Khinh Vũ đã đứng lên, dùng hành động thực tế để xua tan nghỉ ngờ của khách hàng.

Không chỉ giải quyết được nguy cơ trước mắt còn là một lần tuyên truyền, làm tăng độ tin tưởng của người tiêu dùng đối với sản phẩm mới!

Diệp Khinh Vũ dừng chính danh tiếng của mình đảm bảo.

Mắt Lâm Vũ Chân đỏ hoe, trong lòng cảm động không thôi.

Thấy Giang Ninh và Diệp Khinh Vũ quay lại, cô tiến lên ôm chặt Diệp Khinh Vũ.

“Khinh Vũ, mình phải cảm ơn cậu thế nào mới được đây!”

Diệp Khinh Vũ mỉm cười, võ lưng Lâm Vũ Chân: “Mời mình đi ngâm suối nước nóng là được”

“ừ”

Hai người dắt tay nhau, thân mật tựa như hai chị em ruột.

Giang Ninh không nói gì, chuyện lần này còn chưa xong.

đâu Anh bảo người lái xe chở Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ quay về khách sạn nghỉ ngơi, còn anh thì đứng ở bên đường đợi.

Không lâu sau xe Hoàng Ngọc Minh đến, Giang Ninh lên xe.

“Đã hỏi được rồi, quả nhiên là Tôn Lăng”

Hoàng Ngọc Minh nói: “Mấy tên này chỉ là tôm tép, đi theo Quả Tam, chính là cái tên trước đây bị đại ca dạy cho một bài học, mục đích của bọn họ là bôi bẩn sản phẩm mới của Lâm thị, làm dao động lòng tin tưởng của người tiêu dùng.

Anh ta không ngờ Diệp Khinh Vũ ra mặt lại có thể hoá giải nguy cơ, chuyển thành cơ hội tuyên truyền cho sản phẩm.

Nếu như Tôn Lăng biết kết quả thành ra như vậy, có lẽ chắc tức mà chết quá nhỉ?

“Tên này đã muốn dùng thủ đoạn hèn hạ, vậy tôi cũng không khách khí làm gì nữa”

Giang Ninh nói rồi, nếu Tôn Lăng đến cạnh tranh một cách công khai đường hoàng, Lâm thị có thua hán cũng sẽ không chen vào dù là nửa câu.

Nhưng nếu dùng thủ đoạn hèn hạ, vậy đừng trách Giang Ninh hắn không biết khách khí.

“Muốn em đi bắt gã không?”

Hoàng Ngọc Minh hỏi.

Quý Châu hiện tại không cần Giang Ninh đích thân ra tay, chỉ cần một câu của Hoàng Ngọc Minh, thế giới ngầm ở đây không ai dám nói một từ không.

Bất Tôn Lăng lại không phải vấn đề lớn gì!

“Không, tôi đích thân đi tìm gã”

Giang Ninh bảo: “Đi thôi”

“Vâng”

Hoàng Ngọc Minh bảo lái xe: “Đến nhà họ Tôn”

Lúc này Tôn Lăng đang ở nhà họ Tôn.

Gã bị Tôn Kỳ kìm chân ở nhà, đâu cũng không cho đi, nhưng chỉ cần Giang Ninh muốn người, Hoàng Ngọc Minh dám mang người trực tiếp đi vào nhà họ Tôn, lôi ‘Tôn Lăng ra ngoài.

Tôn Lăng vừa mới nhận được tin thất bại, tức đến chửi um lên.

Đồ vật trong phòng bị gã quăng vỡ nát hết cả.

“Diệp Khinh Vũ! Diệp Khinh VũI”

“Mày dám làm hỏng chuyện của tao!”

Tôn Lăng tức điên lên, kế hoạch hoàn hảo nhường ấy, hầu như có thể khiến cho sản phẩm của Tập đoàn Lâm thị bị huỷ hoại ngay lập tức, khiến cho Lâm Vũ Chân không có cơ hội trở mình.

Một khi sự tín nhiệm mất đi, thì Lâm thị còn dám mở rộng thị trường nữa không?

Bọn chúng đừng mơ Nhưng giờ thì sao?

Diệp Khinh Vũ đứng trước mặt người tiêu dùng tự mình sử dụng sản phẩm mới, trực tiếp xua tan nghi ngờ của tất cả mọi người.

Ngay cả đại minh tinh cũng dám dùng, thậm chí còn tin tưởng trăm phần trăm, bọn họ là người bình thường thì còn có gì phải lo lắng nữa?

Mặt ai có thể quý hơn mặt của minh tinh đang hot như Diệp Khinh Vũ?

“Khốn nạn!”

Tôn Lăng tức điên lên, hận không thể tát Diệp Khinh Vũ vài cái, ả dám phá huỷ kế hoạch của gã.

“Minh tinh đang hot phải không? Mày dám chọc vào tao, tao bát mày phải trả giá!”

Gã cầm điện thoại lên, gọi điện thoại cho chị mình.

Dựa vào địa vị của chị gái gã ở vòng giải trí, muốn bắt Diệp Khinh Vũ trả giá thì không phải là chuyện khó khăn gì.

Hừ, chẳng phải chỉ là một con ả ca sĩ thôi sao, để ả biết đắc tội gã thì có hậu quả gì!

Cùng lúc đó.

Phòng khách nhà họ Tôn!

Tôn Kỳ hơi nhíu mày đứng đó, sắc mặt hầm hầm.

“Các vị có hơi ngông cuồng quá không!”

Tôn Kỳ nói: “Xông vào nhà họ Tôn chúng tôi, còn bát tôi giao Tôn Lăng ra, các người là cái thá gì!”

Giang Ninh nhìn ông, hờ hững bảo: “Nếu ông không biết dạy con, vậy tôi dạy thay ông”

“Láo toét.”

Tôn Kỳ quát: “Mày muốn chết à!”

“Tôi thấy người muốn chết là ông!”

Hoàng Ngọc Minh cười lạnh, vây tay, đám người Anh Cẩu lập tức tiến lên trước một bước, khí thế ép người.

“Xem ra sự biến mất của nhà họ Dương chưa đủ để các người sáng mát ra nhỉ”

Anh híp mắt lại nói: “Cái chết của Ngũ Hổ Kiến Châu còn chưa đủ chấn động, không giết thêm vài người thì sẽ có người không hiểu rõ tình hình của bản thân!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play