Tô Bác Văn – gia chủ nhà họ Tô rất đau đầu về điều này.

Ông ta vừa nghe nói Tô Minh Toàn lại ra tay với Diệp Khinh Vũ ca sĩ đang hot hiện nay, làm cho ông chủ của công ty đối phương không thể nhịn được nữa, trực tiếp.

tìm tới cửa.

Tô Bác Văn tất nhiên xem thường, nhưng điều này có ảnh hưởng cực lớn đối với danh tiếng nhà họ Tô!

Nhà họ:Tô muốn phát triển ở Thành’Hải càng lúc càng tốt, càng lâu hơn thì danh tiếng rất quan trọng. Bây giờ nhà họ Tô muốn tiến thêm một bước lại không chỉ dựa vào tiền.

“Gia chủ, cậu ba về rồi”

Quản gia tiến tới nói “Bảo nó tới gặp tôi!”

Tô Bác Văn có chút tức giận.

“Bai BaI”

Còn không cần quản gia đi gọi, Tô Minh Toàn đã tự mình chạy vào, dáng vẻ chật vật.

Tô Bác Văn thấy cả gương mặt của Tô Minh Toàn gần như sưng lên, ông ta vừa muốn mở miệng mảng thì lập tức kinh ngạc.

“Chuyện gì xảy ra vậy? Mặt con bị ai đánh thế?”

Ai dám đánh con trai bảo bối của mình?

Đây là Thành Hải đấy!

“Ba! Ba phải làm chủ cho con!”

Trên gương mặt Tô Minh Toàn đầy vẻ uất ức: “Con không phải chỉ muốn ngủ với một minh tinh nhỏ thôi sao? Vậy mà bạn cô ta cũng dám xuống tay với con. Ba xem mặt mũi con bị đánh này!”

“Đây không chỉ là đánh vào mặt của con, còn là mặt mũi của nhà họ Tô đấy!”

“Người nào?”

Tô Bác Văn tức giận nói: “Ngay cả người nhà họ Tô tôi cũng dám đánh, hắn không muốn sống nữa sao?”

Ông ta và hai người anh trai đều vô cùng cưng chiều đứa con nhỏ này của mình, bằng không Tô Minh Toàn làm sao dám kiêu ngạo hống hách như vậy? “Tìm trang nguồn như trên các hình đọc khích lệ chúng mình làm việc nhé!”

“Là người của Đông Hải!”

“Đông Hải?”

Tô Bác Văn nhíu mày. Gần đây ông ta đã không ít lần nghe tới địa danh này, thậm chí còn nghe được một vài lời đồn từ mấy người bạn ở gia tộc phương bắc.

Đông Hải này không đơn giản đâu.

Ngay cả nhà họ La hình như cũng ném cả địa bàn của mình, rõ ràng phía sau có người rất mạnh.

“Sao con lại có thể trêu chọc tới người của Đông Hải chứ?”

Tô Bác Văn trầm mặt xuống: “Ba có từng nhắc nhở con, chơi thì chơi nhưng có phạm vi con không nên vào không hả? Sao con không chịu nghe hả!”

“Bai”

Tô Minh Toàn càng uất ức hơn: “Con trai ba bị người ta đánh, ba ngược lại thì hay rồi, không trả thù giúp con thì thôi, bây giờ còn mắng con?”

“Ba có biết không, người kia suýt nữa đã gi ết chết con đấy!”

Tô Bác Văn nghe vậy chợt biến sắc. Người Đông Hải ngang ngược đến mức đó sao?

“Nếu không phải con nói mình là người nhà họ Tô, sợ rằng hắn đã ra tay thật rồi.”

Tô Minh Toàn cho rằng Giang Ninh không dám giết mình là vì thân phận của mình. Hắn ta đã nói ra nhà họ Tô, nếu Giang Ninh còn dám giết mình, vậy chứng tỏ nhà họ Tô không làm gì được Giang Ninh Nhưng Giang Ninh không dám ra tay, cũng đủ để chứng minh hắn vẫn kiêng ky nhà họ Tô!

Tô Bác Văn cũng có suy đoán này.

“Người kia có lai lịch thế nào?”

“Con không biết”

“Hắn có quan hệ gì với Diệp Khinh Vũ?”

“Con không biết”

Tô Bác Văn thật sự muốn tát một phát. Cái gì cũng không biết?

“Hình như là bạn.”

“Vậy là được rồi. Chỉ là một minh tinh nhỏ, là bạn mà thôi, đây chẳng qua là giáo huấn con, không đến mức lấy mạng của con.”

Tô Bác Văn khẽ chắc.

u, trong lòng cũng có phần nắm Người Đông Hải này có thực lực mạnh mẽ, nhất định là có bối cảnh ở phương bắc rồi, bằng không làm sao có thể chiếm giới xã hội đen Thiên Hải, không trách được đến bây giờ phương bắc vẫn tạm thời yên lặng.

Anh dạy dỗ Tô Minh Toàn lại không dám lấy mạng của Tô Minh Toàn đã càng chứng tỏ đối phương còn kiêng ky nhà họ Tô của ông ta.

“Hăn còn nói gì nữa?”

Tô Bác Văn tiếp tục hỏi.

“Hắn nói, Đông Hải và nhà họ Tô nước giếng không phạm nước sông…”

Tô Minh Toàn có chút tức giận: “Hắn cũng đã đánh con, còn nói nước giếng không phạm nước sông? Ba, ba phải giúp con trả thù đấy. Nếu không con mà đi tìm anh hai, không giế t chết hắn cũng không được!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play