Giang Ninh vẫn ung dung đứng đó, hai tay để sau lưng, thậm chí đến ý muốn ngẩng đầu cũng không hề có.

Chỉ nhàn nhạt nói một cái: “Chơi vui chút”

Âm.

Hơi thở cuồng bạo lập tức bùng phát!

Mấy người anh Cẩu trở nên điên cưồng.

“Kỹ xảo trận chiến!”

Anh thét lên một tiếng, mười năm người giống như hợp lại thành một thể ngay lập tức, hóa thành một con rồng kh ủng bố, lắc đầu vẫy đuôi, mở to miệng máu!

“Giết!”

Mười lăm người giống như một thể, bùng phát!

Người đối mặt đầu tiên, lão cửu xuất hai quyền ra trực tiếp đánh nát đầu của một tên tay chân, vật màu trắng đỏ bắn tung tóe.

‘Vô cùng thê thảm!

Một kích kh ủng bố dường như lập tức khiến mấy tên tay chân khác dừng lại, nhìn thấy mà phát hoảng.

Nhưng đám người anh Cẩu không dừng lại.

Giang Ninh nói rồi, không chừa một ai!

Trận chiến trở nên điên cưồng trong tức khắc.

Không phải là hơn trăm người vây giết mười năm người, mà là mười lăm người vây giết hơn trăm người!

Mới vừa đánh thôi, sắc mặt của Nhan Sùng liền thay đổi.

Mười năm người này hoàn toàn không giống như trong miệng Sơn Hổ nói, rất yếu, kỹ xảo trận chiến này rốt cuộc là thứ gì?

Nhìn thấy Giang Ninh đang bước về hướng họ, khóe mắt Nhan Sùng co rút, chỉ tay về hướng anh.

Kế hoạch trong tức khắc bị đánh tan rồi.

“Bọn mày mau giết nó!”

Ra lệnh một tiếng, ngũ hổ xông ra, điên cuồng mà hung ác!

Dù đối mặt với Tàn Kiếm, lúc năm người cùng ra tay thì cũng có thể dễ dàng gi ết chết, đừng nói là Giang Ninh?

“Chết!”

Sơn Hổ la một tiếng, hổ pháo quyền, gầm lên như con hổ thật sự đang gầm vậy, khí thế kinh người!

Vừa xuất chiêu đã là tuyệt chiêu!

Sơn Hổ không chút lưu tình, đánh thẳng trường quyền, khí thế nuốt chừng núi sông!

Giống như mãnh thú xuống núi vậy, hắn gầm thấp một tiếng rồi hung hăng xuất quyền đánh vào tim Giang Ninh, ở một bên khác Liệp Hổ cũng xuất tuyệt chiêu.

Ba người khác nhau đến sau lưng Giang Ninh, trực tiếp vây hắn lại, không cho hắn đường trốn chạy.

Muốn giết, hôm nay phải giết Giang Ninh một cách triệt để!

Một nắm đấm xuất ra, Sơn Hổ nhìn thấy Giang Ninh không chút phản ứng, bất giác cười lạnh, đến thời gian phản ứng cũng không kịp sao?

“Soạt!”

Nhưng đột nhiên, nắm đấm còn chưa đến người của Giang Ninh thì hắn liền chuyển động.

Chỉ nhẹ nhàng di chuyển bước chân, nắm đấm trực tiếp lướt qua trước mặt của Giang Ninh mà đi, đánh vào không trung.

Bước chân tuyệt diệu không quy luật giống như bước nhảy, chân chẳng qua chỉ di chuyển vài centimet lại giống như thay đổi cả trời đất.

Sơn Hổ tức giận, vậy mà hản lại đánh không trúng.

Chân hắn giậm mạnh một cái, mạnh đến đất cũng rung chuyển.

Văn mình một cái lại xuất một nắm đấm, lần này nhắm chuẩn vào đầu của Giang Ninh!

“Chết đi!”

Đồng thời Liệp Hổ từ một bên khác công kích nửa người dưới của Giang Ninh.

Một trên một dưới, rất rõ ràng hai người phối hợp rất chặt chẽ khiến Giang Ninh khó mà đề phòng được.

Nếu là người bình thường nhất định sẽ trúng chiêu, nếu không phải bị đá gãy chân thì đầu cũng sẽ bị đập nát!

Nhưng… người họ đối diện là Giang Ninh!

Là chiến thần vô địch!

Mắt Giang Ninh co rút, lập tức chuyển động!

Chuyển động này như chớp., cơ thể đột nhiên cúi thấp thuận thế xuất một nắm đấm.

“Rắc rắc!”

Giống như đậu nành chiên vậy, xương khớp rắc rắc vang lên!

Sức mạnh đáng sợ thông qua nắm đấm xuất ra, gây ra một loạt tiếng ồn.

Sắc mặt của Sơn Hổ lập tức thay đổi, nhưng hoàn toàn không né được, muốn rụt người về nhưng đã hoàn toàn không làm được rồi.

Hắn không ngờ Giang Ninh lại không phòng thủ ngược: lại còn công kích, chỉ có thể cứ thế đón nắm đấm này của Giang Ninh!

Bên khác Liệp Hổ nhìn thấy cơ hội, tăng nhanh tốc độ, chân dài hung hăng đá vào báp chân Giang Ninh, sức mạnh của cú đá này có thể đá nát xương bắp chân Giang Ninh!

“Âm!”

Nắm đấm!

Tất cả đều quá nhanh!

Nắm đấm này của Giang Ninh đánh lên cánh tay dùng để chắn của Sơn Hổ, nhưng trong tích tắc sắc mặt của Sơn Hổ trắng bệch, hắn cảm nhận được hai cánh tay của bản thân tê dại rồi.

Xương tay… nhất định đã nứt ra rồi!

“Liệp Hổi”

Hắn la lớn, biết được sự đáng sợ của Giang Ninh, phải nắm bắt cơ hội giết Giang Ninh, vậy thì phải xem cú đá này của Liệp Hổ rồi.

Giang Ninh đối mặt với Sơn Hổ, đối lưng với Liệp Hổ, hắn hoàn toàn không nhìn thấy cái đá đó.

“Đi chết đi!”

Tiếng Liệp Hổ như tiếng sấm lớn, chân dài bộc phát sức.

lực mạnh nhất của bản thân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play