Cuối lối đi có vài bóng đen, bọn họ đồng thời nhìn qua đây, chống lại ánh mắt của Giang Ninh.

Trong phút chốc, bước chân đến gần của bọn họ dừng lại!

Giang Ninh đứng yên ở cửa, trong không khí hiển nhiên có mùi máu tanh nồng nặc, cũng như sát ý lạnh lùng!

Lance đang núp ở phía sau Giang Ninh, rõ ràng cảm thấy được hai chân của có chút không nghe lời, anh ta thấy được bọn sát thủ!

Bọn họ đang tới đây!

Nhưng có Giang Ninh đứng ở cửa, những bóng đen kia hoàn toàn không dám tới gần, ngược lại cẩn thận lùi lại, dần dần hòa mình vào bóng tối, xem ra căn phòng nơi Giang Ninh ở nằm trong vòng khu vực mười mét cấm địa!

“Bọn, bọn họ đi rồi?”

Lance nuốt nước miếng một cái.

Anh ta thực sự rất sợ hãi.

Anh ta chưa từng nghĩ tới mình chỉ đến một hội nghị thượng đỉnh thôi mà lại gặp phải sát thủ, hơn nữa toàn bộ chiếc du thuyền đều trở nên kh ủng bố như vậy.

Nếu không gặp Giang Ninh, anh ta chắc chắn sẽ chết ở chỗ này!

“Không đi, chẳng lẽ muốn chết ở trong tay tôi sao?”

Giang Ninh rất bình tĩnh, trong giọng nói mang theo sự khinh thường, nhìn lướt qua chỗ sâu trong hành lang rồi hừ lạnh, sau đó trực tiếp đóng cửa lại.

Những sát thủ này cũng khá thông minh, chạm trán với anh một lần nên biết anh không phải là người dễ chọc.

Nếu bọn họ dám tới gần và dám đe dọa Lâm Vũ Chân, Giang Ninh sẽ không do dự mà vặn đầu của bọn họ xuống ngay lập tức!

“Cứ yên tâm ở chỗ này.”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Những người trong danh sách của bọn họ bị giết sạch rồi bọn họ sẽ rời đi.”

Lance hé miệng, hầu kết phát ra tiếng ùng ục.

Chắc trong danh sách kia có tên của anh ta. Anh ta không dám đi ra ngoài, nếu anh ta đi ra ngoài thì nhất định sẽ chết!

Lance dè dặt ngồi ở nơi đó, làm gì còn phong thái của một quý ông nữa, ước gì có thể ngồi lên đùi Giang Ninh.

“Như vậy có độc ác quá không?”

Lâm Vũ Chân đi theo Giang Ninh và trải qua rất nhiều chuyện, nhưng khi gặp phải chuyện như vậy vẫn khiến cô hơi sợ hãi.

Cô không muốn Giang Ninh làm anh hùng gì đó rồi giải cứu người khác, như vậy quá nguy hiểm.

Những tên sát thủ đó cũng không giết bọn họ, Giang Ninh không nhất thiết phải mạo hiểm, ngoại trừ cô thì Giang Ninh không hề có trách nhiệm với bất kỳ ai khác.

“Thế giới này khắc nghiệt như vậy đó.”

Giang Ninh nói: “Em thấy những người đó bị giết nhưng lại không nhìn thấy bàn tay bẩn thỉu nhuốm đầy máu của bọn họ.”

Nói xong, anh nhìn về phía Lance.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play