“Vệ sĩ của tôi chết hết rồi!”

Lance không nhìn được mà gào lên: “Nếu không phải do số tôi may mãn, thì bây giờ tôi đã không thể đứng đây nói chuyện với anh rồi.”

“Cát Mễ, tôi có thể nói với anh rằng mặc dù tôi không phải là nhân vật lớn trong gia tộc Zoro, nhưng nếu để tôi chết trên du thuyền của anh. Rắc rối gì sẽ xảy ra với gia tộc Cát Mễ của anh, tôi nghĩ anh biết rất rõ!”

Cát Mễ sắc mặt hết xanh rồi lại trắng, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng đây quả thực là một vấn đề lớn.

“Anh Lance, tôi hiểu được, nên tôi nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho anh.

Bây giờ, những vệ sĩ này sẽ đích thân bảo vệ anh, một tấc cũng không rời!”

Cát Mê nói: “Tôi sẽ kiểm tra ngay lập tức. Tôi sẽ bắt được sát thủ ẩn mình!”

Nói xong anh ta vung tay lên, mấy chục vệ sĩ liền đến bên cạnh Lance, không cho bất luận kẻ nào tới gần.

“Những người khác đi theo tôi!”

Cát Mêề quát lên: “Nếu không tìm ra hung thủ, tất cả các người nhảy hết xuống biển cho tôi!”

Lance đứng đó, vẻ mặt không chút nào thay đổi.

Anh ta không tin Cát Mễ, thậm chí còn nghi ngờ rằng hung thủ có thể có liên quan gì đó đến gia tộc Cát Mê. Hiện †ại anh ta thâm nghĩ đứng trước cửa phòng của Giang Ninh, mặc dù không thể vào trong được, thì ở bên ngoài có lẽ là nơi an toàn nhất trên toàn bộ du thuyền.

Cát Mễ mang người đi điều tra hung thủ, Lance thì đứng ở đó.

Xung quanh là hàng chục vệ sĩ được trang bị vũ khí hạng nặng, họ túc trực bày trận địa sẵn sàng tiếp đón quân địch, theo dõi chặt chế trước sau, trái phải, cho dù là một con ruồi, cũng không tới gân được.

Kẽo kẹt Thật lâu sau, cửa phòng mở ra.

Giang Ninh thấy Lance vẫn còn đứng ở cửa, liền cau mày lại.

“Sao anh vấn chưa rời đi?”

Chíu chíu chíu!

Mấy chục lỗ đạn đen ngòm xung quanh, nhằm vào Giang Ninh.

“Nằm xuống!”

Lance vội vàng kêu to: “Các người sao dám vô lễ như vậy!”

Giang Ninh ánh mắt lãnh đạm, từ đầu đến cuối đều không quan tâm, chẳng hề sợ hãi bị những người đó chỉ vào.

Chỉ là trên mặt mặt xẹt qua đẳng đăng sát khí!

Nếu vừa rồi có người dám lỗ m ãng, còn chưa kịp bóp cò thì nhất định đã tắt thở.

“Tôi muốn đi theo các anh.”

Lance có chút do dự, nhưng vẫn mở miệng nói.

Anh ta không tin những người khác, đặc biệt là Cát Mễ, có lẽ hiện tại trên chiếc du thuyền này, an toàn nhất là khi đi theo Giang Ninh, mặc dù anh ta không hề biết Giang Ninh, thậm chí anh †a còn không biết Giang Ninh tên là gì.

“Không có thời gian.”

Giang Ninh trực tiếp từ chối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play