Nhiệm vụ của họ là phải bảo vệ cho tốt hâm mỏ này, nên đối mặt với những đối thủ ấy chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Thế nên bắt đầu từ bây giờ, họ nhất định phải mau chóng tăng cường thực lực của mình, giúp Lệ gia quân có khả năng tự vệ, phòng thủ được trên chính địa bàn của mình!

Tại doanh trại mới của Lệ gia quân, đèn đuốc sáng rỡ cả ngày lẫn đêm. Tất cả mọi người đều cùng chung tay hợp lực, quyết đánh một trận ra tròI Đêm đã về khuya.

Dựa theo sắp xếp trong kế hoạch của Lệ Tuyên Hoành, hôm nay sẽ phân đội ngũ cho ba ngàn người, vẫn chia thành mười phân đội, mỗi phân đội mở rộng ra hơn với ba trăm người.

Ngay lập tức phân nhiệm vụ theo kiểu bababốn, ba phân đội thi hành nhiệm vụ bảo vệ biên giới khu vực an toàn, bốn phân đội tập trung xây dựng, tăng tốc tiến hành kiến thiết.

Còn ba phân đội còn lại được nghỉ ngơi, cứ thế thay phiên nhau để đảm bảo ai nấy đều có thời gian ngủ nghỉ nhưng vấn có đủ lực lượng bảo đảm cho sự an toàn của mọi người.

Tốc độ xây dựng doanh trại mới phải nói là rất nhanh chóng, dưới điều kiện có đây đủ các nguyên vật liệu, phân công nhân lực rất hào phóng, muốn chậm cũng khó.

Dù sao thì ai nấy đều hy vọng có thể sớm như thất gia viên mà tự mình tạo dựng nên.

“Dựng tốt phần khung rồi thì mọi người có thể ngơi tay một chút, bắt đầu †ừ ngày mai, ta sẽ tiến hành hoàn thiện bên trong!”

Đội trưởng phân đội thứ tám dứt khoát vứt áo qua một bên, mặc cho mồ hôi nhẽ nhại, xối ướt cả người.

Từng bắp thịt hiển hiện, dưới ánh đèn khiến nó lấp lóa còn sáng hơn tầm nhìn của họ!

Nhìn từng dãy kiến trúc mọc lên, ánh mắt của bọn họ trở nên hiền hòa hẳn, chẳng còn dáng vẻ như ở trên chiến trường, tàn nhẫn và hung ác.

Những công trình này, tương lai sẽ trở thành gia viên của họ, trở thành trường học và bệnh viện, còn có cả sân cho đám trẻ vui chơi…

Những điều này là những điều mà ngay cả nghĩ họ cũng chưa bao giờ dám!

“Để tổ tiếp theo đến trông chừng nơi này, những người khác thì đi nghỉ ngơi, ngày mai tiếp tục đổi cai”

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Đội trưởng đội tám cất cao giọng nói.

“RõI”

Mọi người cùng quát to.

Người dần dần vãn.

Người phụ trách giám sát cứ liếc con mắt tới lui tứ hướng, cứ như đang tìm kiếm điều gì.

“Tôi qua bên kia xem thử.”

Gã nói rồi đi ra ngoài, thấy chẳng ai để ý đến mình thì thân mình chợt lóe, ẩn vào trong bóng tối, âm thầm đi đến một nơi khác.

Gã đã gia nhập vào Lệ gia quân được ba ngày rồi.

Ba ngày này gã hành xử hệt như mọi người, chẳng thể nhìn ra được giữa gã và những người khác có điểm gì khác biệt.

Giờ phút này đây, gã ta cứ như biến thành một người khác, ngay cả ánh mắt cũng trở nên khác hẳn bình thường.

“Chắc chắn là chỗ này không bình thường chút nào.”Gã ta dè dặt đi đến một nơi sâu bên trong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play