“Ba sẽ cho người ra tay.”

Lệ Chính Thương nói: “Dù ba đã già, nhưng vấn còn hữu dụng lắm, dù tác dụng lớn thì không có mấy. Tất cả đều nên dựa vào bản thân con, tương lai của nhà họ Lệ, giờ đây… đều ở trong tay con 30 cả.

Ông ta đi đến bên cạnh Lệ Tuyên Hoành, vươn tay võ lên bả vai Lệ Tuyên Hoành một cái.

“Con phải nhớ kỹ là ai cho con cơ hội này.”

“Con biết.”

Lệ Tuyên Hoành nghei6m túc gật đầu ghi nhớ.

Giang Ninh!

Anh ta sẽ khắc ghi cái tên này trong lòng, để nhắc nhở bản thân nên làm gì, không nên làm gì, và phải làm gì!

Nếu như không có Giang Ninh, nhà họ Lệ ừ thì có thể huy hoàng thêm vài ba năm nữa đấy, nhưng rơi vào tay mình rồi sẽ sớm muộn cũng có chuyện, cuối cùng thì hoàn toàn biến mất…

Mà giờ đây, anh ta đã có cơ hội biến nhà họ Lệ trở thành một gia tộc hoàn †oàn khác!

Hệt như Lệ Tuyên Hoành đã đoán.

Sau khi ý định của anh ta được nói cho mọi người biết, chín phần mười người ở đấy đều đồng ý ở lại.

Trong sô họ có những người tin tưởng rằng Lệ Tuyên Hoành có thể thực hiện hóa tất thảy những thứ này, nên họ muốn giúp nhà họ Lệ hoàn thành một công trình vĩ đại như thế, cũng có những người chẳng biết nên lựa chọn ra sao mới quyết định mọi người thế nào thì theo đó mà làm.

Ngoài ra thì cũng có người chủ động lấy hết tiền thưởng mà mình mới nhận được ral Đây là chuyện mà Lệ Tuyên Hoành không ngờ đến.

Nhưng cùng lúc ấy, anh ta cũng hiểu được hai từ “gia viên” này có ý nghĩ lớn lao đến mức nào đối với họ mà nói.

Anh ta cũng nào dám làm chậm trễ thời gian, ngay lập tức ra lệnh sửa sang lại kế hoạch, cho mọi người nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau bắt đầu dời doanh trại ngay lập tức.

Tranh thủ thời gian chính là thứ quan trọng nhất lúc này.

Anh ta nhất định phải chiếm lĩnh cho được khu vực khai thác mỏ trước khi những người khác cũng phát hiện ra nó, hơn nữa còn phải bảo vệ cho thật tốt, biến nó thành một nơi chắc như thép truil Danh tiếng của quân nhà họ Lệ lập tức truyền ra bên ngoài.

Bọn họ chính là những kẻ đạp lên xương cốt của đám lính đánh thuê Tử Nguyệt, trên chiến trường nếu không phải ngươi chết hôm nay thì chính là ta chết.

Chuyện thường gặp với họ thôi.

Chẳng qua điều họ không ngờ được, chính là việc quân nhà họ Lệ dời đi.

Từ sớm đã rầm rập chạy đi mất, cái gì mang theo được thì mang theo hết, không mang đi được thì vứt hết lại.

Mười mấy chiếc xe vốc lên từng luồng cát bụi, nhóm lính đánh thuê ngồi trên đó đều mang theo từng ánh nhìn rất đõi kiên quyết.

Họ đều cảm giác được nơi mà họ sắp đến đây không phải doanh trại mới, mà là gia viên trong lòng họ!

Giang Ninh ngồi trên xe, với quyết định của Lệ Tuyên Hoành cũng chẳng ừ hử gì.

Anh đã nói giao toàn bộ nơi này vào trong tay ba con nhà họ Lệ, thì anh sẽ thực sự không nhúng tay vào.

Chỉ cần không gây ra chuyện tai hại nào thì anh chẳng buồn nói thêm một lời nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play