Giang Ninh ngoắc ngón tay, Heisen lập tức đưa bàn tay vào trong túi áo móc điện thoại di động của mình ra.

“Nhưng tin tức về bọn họ mà tôi có, tôi đều có thể nói cho anh!”

Heisen mở thư mục tài liệu trong điện thoại di động của mình ra, tìm tin tức mấy người kia đưa cho Giang Ninh, vẻ mặt tươi cười lấy lòng.

Đây là lần đầu tiên anh cảm giác được tử vong cách mình gần đến như vậy!

“Anh biểu hiện rất tốt.” Tải app truyệnhola đọc tiếp nhé cả nhà!

Giang Ninh nhìn thoáng qua cất điện thoại di động vào trong túi, thản nhiên nói: “Đến lúc đó tôi sẽ cho anh một khoản tiền giới thiệu.”

Nói xong một bên anh xách lấy cổ áo Heisen, một bên lùi lại căn bản là không có người nào dám nhúc nhích tới gần.

Giang Ninh ngăn một chiếc xe lại, đẩy vào Heisen vào trong.

“Dẫn ba người kia tới đây đổi lấy mạng sống của anh, vụ làm ăn này rất hời đúng không?”

Nói xong anh đóng cửa xe, chiếc xe cứ như vậy nghênh ngang rời đi.

Heisen ngồi ở đó không dám động đậy, hai chân còn đang run rẩy, năm thật chặt năm đấm, cắn chặt răng đến mức răng cũng sắp nát rồi!

“Cậu có biết, cậu đắc tội với ai không!”

Anh ta gần như là gào thét: ‘Ở thành hàng không vũ trụ này, công ty Tescon là tôn tại như thế nào chả nhẽ cậu không biết!”

Anh ta giống như đang nổi điên, cho tới bây giờ chưa từng bị người ta nhục nhã mình như thế.

Giang Ninh không chỉ ở ngay trước mặt anh ta cướp người đi, anh còn bị Giang Ninh làm nhục như vậy, vậy mà bây giờ mình lại trở thành con tin.

? Đào che lục ý số không ý nhị?

Giang Ninh nhìn anh ta một cái ngón tay khẽ động, trực tiếp bẻ tay chân của Heisen, lập tức một tiếng kêu thảm thiết vang lên, dọa đến người lái xe suýt chút nữa không nắm vững tay lái.

“Tôi không biết, cũng không cần biết.”

Giang Ninh nói: “Nếu như bọn họ là tự nguyện ở lại nơi này vậy thì tôi sẽ không miễn cưỡng bọn họ rời đi, nhưng nếu bọn họ là bị các người uy hiếp mới bất đắc dĩ ở lại, vậy thì tôi nhất định phải hỏi bọn họ một chút, xem bọn họ có muốn rời khỏi đây hay không.”

“Vừa hay tôi đang cần bọn họ, tôi tin tưởng bọn họ sẽ đồng ý đi theo tôi thôi.”

“^A Trên trán Heisen là mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu, tay chân đều bị Giang Ninh bẻ trật khớp, khiến anh ngay cả cử động một chút cũng không thể.

Loại đau đớn kịch liệt này ngay cả hôn mê cũng trở nên xa xỉ, chỉ có thể kiên trì chống đỡ.

“Nếu như tôi là anh, tôi sẽ không nói thêm cái gì nữa, yên tĩnh bảo trì thể lực, dù sao cho dù anh có giãy dụa cũng chẳng có ý nghĩa gì.”

Giang Ninh nói xong, thì không để ý đến anh ta nữa.

Anh mang theo Heisen tìm một nhà khách sạn rồi ở lại đó, sau đó bẻ cánh tay Heisen quay trở về như cũ, bảo anh ta gọi điện thoại sắp xếp.

Ba người đổi lấy một mình anh.

Phương thức này so với cướp người, hình như cũng chẳng có gì khác nhau là mấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play