Nếu là đổi lại là một ngành nghề khác, ví dụ như thời trang và mỹ phẩm, hoặc là một sản nghiệp cấp thấp khác, bọn họ cũng không có ý kiến gì, dù sao kiếm một chút tiền phí ủy quyền và phí mua bằng sáng chế, túi bên eo của bọn họ có thể trống rỗng một chút.

Nhưng những kỹ thuật cao mới này thì tuyệt đối không thể chuyển nhượng, cho dù có quá hạn, cho dù là những kỹ thuật bị bọn họ đào thải muốn chuyển nhượng cũng phải chuyển với giá cao, khiến những Hoa Thương này phải trả một cái giá thật lớn mới được.

Chuyển nhượng một cách dễ dàng như thế cho bọn họ, đó là chuyện tuyệt đối không thểi “Phanh!”

Lý Thành Phong bỗng nhiên đứng lên, đập xuống bàn một cái, cả khuôn mặt trở nên âm trầm, bầu không khí cũng theo đó trở nên ngưng trọng: “Nói đủ chưa!”

? Hầu theo lục ngũ ngũ che tây đào?

“Người đâu!”

Anh hô to một tiếng: “Lôi cổ mấy ông già này ra ngoài cho tôi!”

Anh không thể nhịn được nữa rồi.

Hiện tại anh căn bản cũng không quan tâm những người khác sẽ có được cái gì, mất đi cái gì, anh chỉ để ý nhà họ Lý sẽ như thế nào có thể sống sót hay không.

Có thể sinh tồn lâu dài được hay không.

Trải qua những chuyện vừa rồi anh càng biết mình phải làm gì, bây giờ kiếm tiền đối với anh mà nói không quan trọng nữa, bởi vì anh biết cho dù anh có nhiều tiền hơn đi chăng nữa nhưng ở trước mặt cao thủ như Giang Ninh hay là Phương Ngân thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, chỉ cần bọn họ búng tay là có thể cướp đi mạng sống nhỏ bé này của anh bất cứ lúc nào.

Những ông già này làm gì hiểu những thứ đó, nếu như một nhân vật đáng sợ giống Giang Ninh như vậy, không có nguyên tắc gì đi cướp đoạt công ty của bọn họ, làm gì có chuyện của bọn họ nữa.

Cái gì mà liên minh hàng rào kỹ thuật, cái gì mà quyền áp chế cao cao tại thượng, đều là chó chết!

Anh đột nhiên cảm thấy may mắn, quốc gia Phương Đông thường rất thần bí chính là bởi vì có nguyên tắc, hơn nữa từ đầu đến cuối bọn họ luôn kiên trì với nguyên tắc của mình, nếu không, thử để bọn họ mà làm chuyện phá vỡ quy tắc vi phạm nguyên tắc, ở dưới tình huống mọi chuyện sẽ biến thành cái dạng gì, anh căn bản cũng không dám tưởng tượng.

Lý Thành Phong không lo được nhiều như vậy.

Anh gọi bảo vệ tới đuổi mấy người kia ra ngoài.

“Thư kí Triệu thật là ngại quá, khiến các người cười chê rồi.”

Lý Thành Phong căn bản là không dám chậm trễ thời gian, trực tiếp cầm bản hợp đồng ra, kí tên của mình lên, đồng thời tự mình đóng dấu lên đó.

“Hợp đồng chỉ tiết tôi đã tối ưu hóa qua, tin tưởng các người sẽ hài lòng, hiện tại cũng đã ký xong hợp đồng rồi, mọi người tốc chiến tốc thăng không nên để phát sinh ra chuyện gì ngoài ý muốn.”

Chuyển nhượng kỹ thuật cao mới là một chuyện phiền phức cỡ nào, Tiểu Triệu biết rất rõ ràng vài thập niên trước chỉ vì một chút kỹ thuật, mà những kĩ thuật đó đều là đồ bị bọn họ đào thải, nhưng vân có Hoa Thương chịu bỏ ra một cái giá rất lớn để có được nó.

Bị người ta chèn ép bóp cổ mình như thế, cho nên không có ai dám thử sức trong lĩnh vực này nữa, những chuyện này có liên quan đến mạch máu kinh tế, chẳng lẽ cứ tiếp tục để người ta ngồi trên đầu mình như thế sao, ai cũng không muốn tiếp tục trải qua tháng ngày như thế nữa.

Đây chính là chuyện mà bây giờ Lâm thị muốn làm nhất!

Tiểu Triệu để cho người ta kiểm tra hợp đồng một chút, xác định không có vấn đề lập tức ở luôn tại chỗ ký tên, hoàn thành hiệp nghị hợp tác.

Chuyện rất đơn giản cũng rất dứt khoát, Lý Thành Phong rất quả quyết, đương nhiên Lâm thị cũng sẽ không cự tuyệt chuyện tốt đưa tới cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play