Bọn họ vì kiếm tiền không từ thủ đoạn nào, coi tiền còn quan trọng hơn mạng của mình, nhưng trước mắt Giang Ninh và A Phi thì……

Đây chính là chênh lệch cảnh giới nhân sinh sao?

“Quyền phổ.”

Người chủ trì buổi đấu giá mở hòm thủy tỉnh cường lực ra, cẩn thận từng li từng tí lấy quyền phổ ra ngoài, hai tay đưa cho Giang Ninh: “Mời ngài xem qua.”

Giang Ninh nhìn thoáng qua trực tiếp nhét vào trong túi, càng khiến cho đám người người chủ trì buổi đấu giá nói không ra lời.

Người này nói không quan tâm, thật đúng là không quan tâm thật.

“Ba nghìn tỷ…… Ba nghìn tỷ đó!”

Không biết bao nhiêu người đỏ ngầu cả mắt.

Giang Ninh thật sự bỏ ra được số tiền ấy.

Không chỉ có bỏ ra được, còn tùy ý lấy ra như vậy, giống như tùy ý móc ra ba trăm nghìn đồng vậy.

Ở một bên khác, Lý Thành Phong đã xử lý xong vết thương, đứng ở chỗ kia không nói một lời nào.

Ở sau lưng anh khuôn mặt của Phương Ngân cũng âm trâm không khác gì, cũng không nói lời nào, lắng lặng nhìn Giang Ninh đem tờ quyền phổ kia cất vào trong túi của mình.

Đây là tờ quyền phổ thứ bảy mà Giang Ninh có được.

Còn thiếu hai tờ nữa, anh sẽ tập hợp đủ quyền phổ rồi.

Đúng lúc đó Giang Ninh đột nhiên quay đầu lại, nhìn vê phía Lý Thành Phong, Phương Ngân lập tức phát hiện ra ánh mắt của Giang Ninh rơi trên người mình!

“Đi, Anh hạ giọng, cũng không dừng lại thêm một chút nào nữa, xoay người rời đi.

Bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để xung đột chính diện với Giang Ninh.

Lần này…… Lần này anh lại bại dưới tài phú của Giang Ninh, bị Giang Ninh dùng tiên đập cho choáng váng.

Trên thế giới này, còn có thứ ngoài trừ thực lực võ thuật, làm cho anh có cảm giác bị thất bại.

Đó chính là tiền!

Đó chính là tiên!

“Chúc mừng cậu Giang đây, đấu giá được vật mà mình muốn.”

Khuôn mặt người chủ trì buổi đấu giá phơi phới tràn đầy sức sống, sau khi giá cả được thành giao, anh sẽ được trích phần trăm từ số tiền đó, số tiền đó cũng đã đủ để anh xin về hưu sớm, an hưởng tuổi già.

“Ông Takayama muốn gặp ngài, không biết bây giờ ngài có thể đi theo tôi không?”

“Đi thôi.”

Giang Ninh nhẹ gật đầu.

Người chủ trì buổi đấu giá mỉm cười dẫn đường, không hề để ý tới những người khác còn ở hội trường, những người này…… Anh khinh.

Biệt thự Takayama là nơi nào chứ, bọn họ không dám ở chỗ này gây sự ra oai đâu.

Biệt thự rất lớn, nếu như không có người dân đường chỉ sợ sẽ bị lạc đường.

Người chủ trì buổi đấu giá trực tiếp dân Giang Ninh và A Phi đi qua các hành lang, ngoặc mấy lần hành lang mới đi đến một tòa nhà bên trong sân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play