“Để cửa hàng gia đình thành phố Tây Sơn ra đi.”

Phác Đại Thành suy nghĩ một lát rồi đột ngột mở miệng: “Cho cái võ quán gì đó dùng.”

“Đại ca, nhưng cửa hàng đó rất đáng giá, chưa kể chúng ta tiêu phí…”

A Tây ngây ra một lúc, đám người xung quanh cũng đều ngẩn ra theo.

Bọn họ đã tiêu không ít phí vào cửa hàng mặt tiền đó, chỉ mới bắt tay vào thôi, còn chưa kịp khai thác gì, Phác Đại Thành lại muốn đưa cho người khác?

“Cô đang dạy tôi làm việc sao?”

Hai mắt Phác Đại Thành trở nên lạnh lão: “Đừng vô nghĩa nữa, tôi có sắp xếp cả rồi!”

Anh lười giải thích thêm, nói nhiều với một đám ngu xuẩn thế này thì có ích gì. Anh ta hiểu rõ bản thân mình muốn gì, muốn được những thứ tốt, vậy phải trả một vài cái giá đắt!

‘Dạt”

Đám người A Tây không dám nói gì nữa, chuyện Phác Đại Thành đã quyết định, không phải bọn họ có thể thay đổi được.

Phác Đại Thành nhặt điện thoại lên, lại gọi vào số của Lý Văn Sinh.

“Có thể lấy cửa hàng ở thành phố Tây Sơn kia. Giá cả cũng có thể ưu đãi, nhưng có chút này, tôi cần nhập cổ phần.”

Anh ta thản nhiên nói: “Ông muốn ăn miếng thịt này, tôi cũng vậy. Tất cả mọi người đều vì Lý thị, không phải sao?”

Bên đầu kia điện thoại im lặng không nói.

“Hơn nữa Lâm thị lại dọa người của Phác Đại Thành tôi. Làm như vậy cũng có thể xem là nuốt một nửa tiền của bọn họ, không quá đáng chứ?”

Trên mặt anh ta đã lộ ra nụ cười đắc ý, hệt như đã đã thấy kế hoạch của mình sẽ thực hiện được, cùng Lý Văn Sinh chia sức mạnh của Lâm thị ral “Được.”

Hồi lâu sau, Lý Văn Sinh trả lời.

Ông ta chỉ cần quyền phổ. Về phần Lâm thị, tuy nó là một công ty lớn, tài sản không ít, nhưng nếu so với Lý thị vấn là kém hơn nhiều, thật ra Lý Văn Sinh cũng không quan tâm lắm.

Chỉ cần có thể có được quyền phổ, cho ông cụ một câu trả lời thích đáng, vậy con đường tương lai của anh ta sẽ rộng mở. Nếu tương lai anh ta có thể nắm được một đế quốc thương nghiệp như Lý thị tranh tay, thì Lâm thị có còn là gì nữa?

Chưa kể anh ta còn có thể lấy được một nửa, không tồi!

Hai người lập tức bàn luận xong xuôi, như thể đã thật sự chia sẻ thắng lợi vậy.

Cúp điện thoại xong, Lý Văn Sinh cười lạnh một tiếng, bèn gọi điện thoại cho Lâm thị để báo bọn họ biết anh ta đã tìm được sân bãi cho bọn họ. Nó nằm ở vị trí tốt nhất ở khu phố trung tâm, nhưng giá thuê cụ thể và cách thức hợp tác thì cần Lâm thị phải tự quyết định.

Tiểu Triệu nhận được điện thoại, không ngờ hiệu suất của Lý Văn Sinh lại cao như vậy, chưa kể còn giúp bọn họ tìm được một vị trí tốt như thế.

Chuyện mở chi nhánh của võ quán Cực Đạo ở Hán Đô là quan trọng nhất, còn quan trọng hơn cả đường sống của Lâm thị.

Tiểu Triệu rất rõ chuyện này, nếu không trước đó Giang Ninh cũng sẽ không nhắc tới.

“Lý Văn Sinh rất xem trọng việc thành lập chi nhánh này, còn vội vàng hơn cả chúng ta nữa!”

Cô nhíu mày: Không có chuyện thì không vội, chắc chắn là có ý đồ khác!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play