Đồng tử của Lý Thiên Tú co lại, và cô ta ngay lập tức nhớ đến người đàn ông mà cô ta nhìn thấy trong văn phòng của Lâm Vũ Chân.

Làm sao một người đàn ông có thể ngủ lại trong văn phòng của Lâm Vũ Chân lại là một người thường?

Cô ta hít sâu một hơi, trong mắt dần dần sáng lên.

Là một phụ nữ, lớn lên xinh đẹp hơn nữa còn rất thông minh, Lý Thiên Tú luôn biết khả năng tồn tại của mình là gì và cần làm gì để duy trì địa vị và thân phận của mình.

Lúc đó.

Lâm Vũ Chân đang ở trong văn phòng.

Giang Ninh vấn lười biếng dựa vào ghế sô pha, nhìn Lâm Vũ Chân vẻ mặt lo lắng đi vào.

“Ông xã, em học điều xấu rồi.”

Lâm Vũ Chân hạ giọng, dường như  có chút lo lắng Giang Ninh sẽ trách cô, cố ý bày ra bộ dáng đáng thương, đi tới bên cạnh Giang Ninh, siết chặt bàn tay nhỏ bé của mình, thậm chí đầu cũng không dám ngẩng lên.

“Học điều xấu?”

Giang Ninh híp mắt, nhướng mị, liếc mắt nhìn Lâm Vũ Chân, đột nhiên cười nói: “Đó là chuyện tốt mài”

“Phụ nữ không xấu, đàn ông không yêu, đến đây!”

Anh duỗi tay ra kéo Lâm Vũ Chân vào trong lòng, ánh sáng trong mắt, thấy khuôn mặt của Lâm Vũ Chân nhất thời đỏ lên: “Nói cho ông xã biết một chút, em xấu đến mức nào?”

Lâm Vũ Chân đem tất cả những gì cô nói với Lý Thiên Tú đều nói hết toàn bộ cho Giang Ninh nghe.

Cô nhìn chằm chằm biểu cảm của Giang Ninh, muốn xem phản ứng của anh như thế nào.

Giang Ninh cũng vô cùng cẩn thận nghe, không bỏ sót một chữ nào.

“Em đã phát hiện được điều gì?”

Sau khi nghe xong, Giang Ninh vẫn bình tĩnh, nghiêm túc hỏi trong khi nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lâm Vũ Chân.

“Phát hiện ư? Em cảm thấy không bình thường.”

Lâm Vũ Chân nói.

Cô thay đổi tư thế và giữ vững khoảng cách an toàn hai mươi em với Giang Ninh, để tránh lát nữa chuyện công còn chưa nói xong đã làm chuyện khác.

“Em đã nhờ Tiểu Triệu kiểm tra qua Lý Thiên Tú này. Vị trí của cô ta trong nhà họ Lý không vững vàng và cũng không có thực quyền, nhưng cô ta có thể thay mặt nhà họ Lý đến để xin hợp tác với nhà họ Lâm. Điều này thực sự không bình thường.”

“Em nói tiếp đi.”

“Ÿị trí của nhà họ Lý ở Đông Hàn không người nào có thể sánh bằng. Đây có thể coi là công ty tập đoàn nội địa lớn nhất ở đó, độc quyền nhiều loại sản xuất công nghiệp. Bọn họ không cần thiết phải tìm đến nhà họ Lâm để hợp tác.”

“Thị trường ở khu vực Đại Đông Hoa rất lớn. Bọn họ thực ra đã thâm nhập và chiếm thị phần lớn, đặc biệt là trong ngành công nghiệp điện tử. Họ có lợi thế lớn trong các ngành công nghệ cao như vậy.”

Nói đến đây, Lâm Vũ Chân có chút mất hứng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play