Phương Thu đứng tại chỗ, không nói một lời.

Anh ta không hiểu, đến bây giờ vẫn không hiểu, không chỉ không hiểu, càng không muốn Giang Ninh cho rằng nhà họ Phương là một nơi nhất định phải tiêu diệt.

Còn nói anh ta tự tay tiêu diệt?

Phương Thu siết chặt nằm tay, nghĩ rằng nếu Giang Ninh thật sự muốn ra tay hung ác như vậy thì anh ta… Anh ta nên làm gì bây giờ?

Cùng lúc đó.

Sau khi Phương Hạ tắm rửa sạch sẽ liền trở nên hăng hái.

Hợp tác được với Giang Ninh, đối với anh ta chẳng khác nào như từ đáy cốc trở lại đỉnh cao trong nháy mắt.

Đặc biệt là Giang Ninh cho anh ta một tờ quyền phổ, tờ quyền phổ này đủ để cho anh ta lập công, có thể ngẩng mặt lên ở nhà họ Phương, lại một lần nữa chiếm ưu thế khi cạnh tranh với Phương Đông.

Đám người anh Cẩu đưa Phương Hạ đến núi Chung Nam.

“Con đường tiếp theo cậu tự đi, đừng quên việc cậu đã đồng ý với đại ca của tôi”

Anh Cẩu liếc nhìn Phương Hạ, thản nhiên nói.

“Yên tâm, Phương Hạ tôi là một người rất giữ chữ tín”

Phương Hạ gật đầu.

Chỉ là giúp cho Phương Nhiễm chạy thoát mà thôi, có tờ quyền phổ này, để cho một người chạy thoát thì tính là cái gì?

Trong mắt cậu ta, Phương Nhiễm không hề có tâm quan trọng như quyền phổ.

Nhìn đám người anh Cẩu rời đi, Phương Hạ híp mắt lại, lấy ra từ trong lòng tờ quyên phổ mà Giang Ninh đưa cho, nở một nụ cười.

“Có một tờ này là có được những thứ khác, Giang Ninh à Giang Ninh, *hoài bích có tội, đạo lý này đáng lẽ anh phải hiểu, bây giờ tôi không lấy được, nhưng mấy dòng họ lánh đời kết hợp lại, anh cũng chỉ có thể khuất phục mà thôi.

*hoài bích có tội: nghĩa là người vốn không có tội, nhưng vì sở hữu bảo vật quý giá mà thân phận không xứng để có được, khiến người khác thèm thuồng để ý, đó chính là tội.

Anh ta hừ một tiếng, cất tờ quyền phổ đi, xoay người đi sâu vào trong núi Chung Nam.

Anh ta biết rõ hiện tại bản thân không đủ thực lực, chuyện quan trọng bây giờ là lấy được càng nhiều quyền phổ càng tốt, củng cố địa vị của mình ở nhà họ Phương.

Chắc chắn rằng tương lai mình sẽ trở thành gia chủ của nhà họ Phương.

Chỉ cần anh ta có đủ quyền lên tiếng, anh ta có thể thuyết phục Phương Uy, thậm chí mời được hai vị cụ già của nhà họ Phương, kết hợp với mấy dòng họ lánh đời, nhất định đoạt được quyền phổ trong tay Giang Ninh.

Cho dù Giang Ninh rất lợi hại, cho dù Đông Hải bên vững chắc chắn, nhưng chỉ cần mấy dòng họ lánh đời kết hợp lại, ngoại trừ Giang Ninh phải khuất phục ra thì không còn lựa chọn nào khác.

Tạm thời Phương Hạ không nghĩ nhiều như vậy, toàn bộ sự việc phải làm từng bước một.

Anh ta bước nhanh tới chỗ ở của nhà họ Phương.

Mà lúc đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play