“Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng ra cho tôi: “Bất kể ông ta là ai, bất kể ông ta là Hà đạo nhân hay là Chủ thượng, thì ông ta đều là sư phụ của tôi!”

“Ông ta đã làm rất nhiều chuyện sai lâm, đúng là đáng chết, nhưng người khiến ông ta trở nên như vậy còn đáng chết hơn gấp nhiều lần!”

Trên người Giang Ninh tỏa ra sát khí ngút trời!

Điên cuồng mà mãnh liệt!

Ngay cả Hạ Lâm Bắc và Yến Xích Nam cũng không khỏi run lên.

“Giang Ninh … Sư phụ của cậu không muốn cậu biết quá nhiều.”

Hạ Lâm Bắc nói.

Bọn họ có thể cảm giác được, Hà đạo nhân chọn chết theo cách này mà không phải chết trong tay Giang Ninh giống như trước đó ông ta đã nói, sợ rằng vẫn còn có ẩn tình khác.

Chỉ là, Hà đạo nhân không nói, hiển nhiên chính là không muốn Giang Ninh biết quá nhiều.

Ai có thể dồn ép ông ta thành như vậy, sao có thể dễ dàng dùng thế lực của mình buộc ông ta từ một đạo nhân trở thành chủ thượng được cơ chứ?

“Tôi phải biết!”

Giang Ninh siết chặt năm đấm, khớp xương vang lên răng rắc, nói: “Bất kể là ai đem bức bách sư phụ tôi thành ra thế này, tôi phải biết rõ!”

“Có ân sẽ trả, có thù phải báo!”

Sát khí lạnh lẽo làm cho không khí cả linh đường bỗng chốc hạ thấp xuống!

Hạ Lâm Bắc còn muốn nói điều gì đó nhưng Giang Đạo Nhiên liền ngăn ông ta lại, lắc đầu một cái.

Giang Đạo Nhiên biết vị trí của Hà đạo nhân trong lòng Giang Ninh.

Một ngày làm thầy, suốt đời làm cha.

Trong mười mấy năm đó, người sớm chiều ăn ở cùng Giang Ninh chính là Hà đạo nhân, đối xử với anh như con ruột mình, dạy anh võ nghệ, dạy anh làm người.

Bây giờ ông ta chết thảm như vậy, Giang Ninh không thể nào không điều tra ra chân tướng của chuyện này được.

“Tôi cảm thấy mọi thứ rất kỳ lạ”

Giang Đạo Nhiên đem hai người kia kéo ra ngoài cửa, không quấy rây đến Giang Ninh.

“Nếu muốn lấy được quyền phổ, năm đó ông ta có thể trực tiếp giế t chết Giang Ninh, nhưng ông ta lại không…”

Sắc mặt của hai người Yến Xích Nam và Hạ Lâm Bắc đều vô cùng nghiêm trọng.

Tất cả những chuyện này đến quá đột ngột, cho dù bọn họ cũng có chút suy đoán, nhưng khi mọi chuyện thật sự xảy ra trước mắt vẫn khiến bọn họ có chút bất ngờ.

Bọn họ khó mà tin được rằng, người vốn sống tích đức làm việc thiện như Hà đạo nhân lại bị đồn ép trở thành nắm vặn cửa trong tay của người khác.

“Chẳng lẽ là vì cô ta?”

Sau một lúc im lặng, Hạ Lâm Bắc khẽ cau mày, ngẩng đầu lên nhìn hai người còn lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play