Cơ Đức ngồi ở đó, cứ như trong phút chốc đã già vài tuổi.

“Dòng họ muốn ra tay rồi” Ông ta hít một hơi sâu: “Tôi nên nghĩ đến từ lâu rồi, bọn họ muốn lấy được chỉ nhánh của chúng ta một cách hòa bình, nhưng Đặng Khẳng thất bại rồi. Vậy nên nhất định bọn họ sẽ chuyển sang vũ lực, dùng năm đấm để cướp lấy chi nhánh này” Đã có vài chỉ nhánh bị cướp đoạt bằng vũ lực, vừa độc ác lại vừa tàn nhẫn.

“Chẳng phải sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ ra tay sao?

Theo như ý của tông chủ Slanka sao?” Amy có vẻ rất bình tĩnh.

Ngày này, cô ta đã biết trước từ lâu.

Hoặc là bọn họ có được độc lập, hoặc là bị thu hồi, vận mệnh của chi nhánh dòng họ Slanka chỉ có hai con đường này thôi.

Mấy trăm năm qua, biết bao thế hệ của bọn họ đều vì độc lập mà nỗ lực, đến lúc này lại phải thất bại ư?

Cô ta cũng không muốn kết quả như thế này.

“Ba, chúng ta chuẩn bị nhiều năm như vậy, đã không còn đường lui nữa rồi” Amy đứng lên: “Nếu như người kia không giúp được chúng †a, vậy thì chúng ta sẽ tự đi giành lấy tất cả” Cơ Đức nhìn Amy, gật đầu mạnh.

Rời đi từ dòng họ Slanka, Đạo Sâm ngồi trên xe, quay đầu nhìn thoáng qua, trên mặt nở nụ cười nhạt.

“Đi” Anh ta nhẹ giọng nói.

Xe chậm rãi khởi động, rời khỏi cửa lớn của dòng họ Slanka, Đạo Sâm biết anh ta sẽ quay lại rất nhanh, còn trở về với tư thế của kẻ thắng cuộc.

Chỉ nhánh này của dòng họ Slanka chỉ cần thu hồi về được thì anh ta chính là gia chủ của chi nhánh.

Quy thuận dòng họ, dâng hiến cho dòng họ, mới xứng đáng với dòng họ cao quý mà họ được ban cho.

Vùng ngoại ô cách thành phố cờ bạc vài chục cây số.

Xe của Đạo Sâm chậm rãi dừng lại, hai tên cấp dưới đỡ anh ta xuống xe, đặt lên xe lăn, đẩy vào trong trang viên.

Trang viên cũ nát dường như đã rất lâu không có ai sống.

Gió thổi qua khiến lá rụng trên mặt đất cuộn lên, tạo nên âm thanh xào xạc.

Đạo Sâm đẩy xe lăn, đứng dưới một cái cây, nhìn Đặng Khẳng đứng ở kia, mang trên mặt biểu cảm nhất định sẽ thắng lợi.

“Tông chủ rất tức giận đấy!” “Đấy là điều đương nhiên” Đặng Khẳng xoay người: “Cậu đã đưa ra đề nghị rồi đi?

Chắc chắn Cơ Đức từ chối, tôi đoán có đúng không” Đạo Sâm gật đầu.

“Hừ, tên ngu xuẩn kia nhất định sẽ từ chối, ông ta luôn nghĩ rằng có thể độc lập, nực cười!” “Thoát khỏi dòng họ, cái họ Slanka này còn có ý nghĩa sao? Ngu xuẩn!” Đặng Khẳng hừ một tiếng, khóe miệng khẽ cong lên: “Đêm nay, sau tối hôm nay, cái họ Slanka này mới thực sự có ý nghĩa”   “Đêm nay ra tay à?” Đạo Sâm vô cùng hưng phấn.

“Đúng đêm nay ra tay, tông chủ phái tới người có thể dễ dàng giế t chết bọn Cơ Đức!” “Vậy Giang Ninh đâu?” “Họ Lâm kia đâu?” Bỗng nhiên sắc mặt Đạo Sâm trở nên dữ tợn, tựa như một   con thú hoang đang điên cuồng.

Nghĩ đến chính mình tận bây giờ vẫn không thể đứng lên, anh ta lại hận Giang Ninh thấu xương!

Tên chết tiệt này cũng dám làm cho mình bị thương nặng, món nợ này anh ta không tính thì sao có thể nuốt trôi cục tức này.

“Yên tâm đi, chờ cậu nắm trong tay chỉ nhánh Slanka ở thành phố cờ bạc thì muốn đối phó một Lâm Thị chẳng phải rất dễ sao?” Đặng Khẳng híp mắt, liên tục cười lạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play