Vu Vĩ vẫn đứng đó, trên mặt nóng rát, hãn không dám đuổi theo, Giang Ninh ra tay cũng quá độc ác rồi đấy.

Hắn không dám chọc tên thần kinh kia.

Mấy người xung quanh đều nhìn Vu Vĩ, mấy bàn khách nhịn không được thì thầm to nhỏ.

“Nghề thấy chưa? Uy hiếp. SN gà ca da này  không sợ bị đánh chết à”

“Cái tát này đánh hay lắm, thật sự nên đánh chết loại ảo.

lá này, không biết người khác kết hôn rồi à? Còn làm ảnh hưởng gia đình người khác, thật thất đức!”

“Nhìn giống như người mà lại hành động như chó, trong cốt cách không phải thứ tốt lành gì!”

Nghe mấy bình luận đó, sắc mặt Vu Vĩ càng khó coi.

“Nhìn cái gì mà nhìn!”

Hắn tức giận gầm lên giống như con chó phát cuồng, “Các người muốn chết à!”

Hắn lật bàn rồi tức giận rời đi.

Bản thân mang thành ý đến đây, vốn tưởng lấy được Lâm Vũ Chân là chuyện khó khăn gì, ba phần lợi nhuận còn không đủ để Lâm Vũ Chân nghe lời mà bò lên giường mình sao?

Gô thì tốt rồi, cùng với tên chồng ở rể phế vật ở trước.

mặt nhiều người như vậy hung hăng tát mình, ở trước  mặt mình khoe ân ái đúng không?

Chúng mày sẽ phải trả giá!

Hắn rời khách sạn, sắc mặt vừa tái xanh vừa sưng đỏ.

“Sếp, hợp tác thất bại rồi, Lâm thị nói coi thường tập đoàn Hợp Sinh, với lại sẽ coi tập đoàn Hợp Sinh làm đối thủ cạnh tranh, sẽ không để tập đoàn Hợp Sinh có bất kỳ đầu tư nào ở Đông Hải”

Bên kia trầm mặc một lúc, nói biết rồi.

Sau đó Vu Vĩ lại gọi điện thoại: “Anh, tìm mấy người cho em, biết đánh nhau, kêu họ lập tức đến tìm em”

“Xảy ra chuyện gì?”

“Anh đừng quan tâm, lập tức sắp xếp đi, cục tức này ông không nuốt trôi được!”

Nói xong, Vu Vĩ trực tiếp cúp máy.

Bên kia điện thoại, Vu Phóng đang bàn kế hoạch tiếp theo với thuộc hạ, nghe thấy trong điện thoại Vu Vĩ đang tức giận thì bất giác nhíu mày.

“thằng ranh này lại kiếm chuyện phiền phức cho tôi rồi?

Kêu nó đến tập đoàn Hợp Sinh rèn luyện, sao lại kiếm chuyện thế này”

Nhưng đó dù sao cũng là em trai ruột của anh.

Vu Phóng quay đầu nhìn ba người đang đứng đó: “Các  người liên hệ với cậu hai, nó muốn dùng các người.”

“Vâng”

Ba người rời đi.

‘Vu Phóng không quá quan tâm, tiếp tục nhìn người trước.

mặt, “Anh vừa nói, thế giới ngầm bên tỉnh thành đều án binh bất động?”

“Không sai, không cần biết là Chương Trình hay mấy lão đại khác đều không có động tĩnh”

Người đàn ông ngồi đối diện, mặt mày hung dữ bộ dạng đầy hung hăng, miệng cản một điếu thuốc, nhắm nửa mắt, “Đặc biệt là hai đại tướng dưới trướng Chương Trình là Lâm Võ và Hắc Long đều bị người phế ở Đông Hải, hắn lại không chút động tĩnh thật sự khiến người khác phải suy ngẫm”

“Vậy anh cảm thấy là vì nguyên do gì?”

Vu Phóng bất giác nghĩ đến một người, Giang Ninh!

Anh cảm thấy Giang Ninh đánh gãy hai chân của Kim Nhiên, quyết đoán ném trên đường, không bỏ nhà họ Kim vào trong mắt.

Với lại bây giờ nhà họ Kim liêu mạng tìm danh y ở khắp.

nơi để chữa chân cho Kim Nhiên, cũng không kiếm chuyện với Giang Ninh, đây là một câu hỏi rất lớn.

Giang Ninh càng cứng mạnh, anh càng muốn khiến Giang Ninh trở thành thuộc hạ của mình, người như vậy  mới là kẻ mạnh, nếu có thể để cho mình sử dụng, vậy đối với nhà họ Vu mà nói sẽ có sự giúp sức rất lớn.

Nhưng cho đến giờ, anh vẫn chưa từng được bất kỳ cơ hội nào để Giang Ninh nợ ân huệ của bản thân.

“Hoàng Ngọc Minh!”

Người đàn ông đối diện nói, “Nhân vật lớn vừa xuất hiện ở Đông Hải, Hoàng Ngọc Minh!”

“Tất cả thứ này đều liên quan đến hắn, bao gồm cả sự sụp đổ của Châu Hoa ở thành phố Lâm Hải, cũng là một tay Hoàng Ngọc Minh tạo thành, người này không đơn giản, đột nhiên xuất hiện, đột nhiên nổi lên, thực lực kinh người!”

Vu Phóng khựng lại, không phải Giang Ninh?

“Đến vị đó của tỉnh thành, đến bây giờ cũng không nói gì, cậu Vu, cậu biết mà, ở tỉnh Thiên Hải, người muốn thượng vị thì đều phải nhận được cái gật đầu công nhận của vị đó, nếu không sớm muộn gì cũng chết!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play