Không bao lâu sau, Tô Vân cảm thấy có người vỗ vào bả vai của mình, cả người cô ấy run lên, cô ấy quay đầu nhìn qua liền thấy trên gương mặt của anh Cẩu mang theo một vài nét cười.

“Xong rồi” Cô quay đầu lại, vẻ mặt lại trở nên ngưng trọng, khi cô ấy nhìn xuống bốn người không hề nhúc nhích kia, từng người một đều sùi bọt mép và trợn trừng mắt lên mà nằm ở trên mặt đất liền bị dọa sợ đến vẻ mặt cũng trở nên tái nhợt.

“Bọn, bọn họ…sẽ không chết đấy chứ!?”

Đây chính là giết người đó!

Anh Cẩu đã giết người?

Tô Vân hãi hùng khiếp vía, cảm giác hồn sắp lìa khỏi xác, cả người mềm nhũn.

“Không chết” Anh Cẩu nói: “Chỉ là không chịu nổi đau đớn cho nên mới ngất đi” Rốt cuộc là đau đớn như thế nào mới khiến bọn họ không chịu nổi mà ngất đi vậy?

Tô Vân không dám nghĩ, cũng không dám hỏi.

Đột nhiên cô ấy cảm thấy mình giống như không hề quen thuộc với anh Cẩu chút nào, bọn họ, những người đi theo Giang Ninh, hình như… Thân phận hơi khác so với tưởng tượng của cô ấy.

Không phải chỉ là vệ sĩ của Giang Ninh thôi sao?

“Tôi mới sử dụng có hai chiêu, thật nhàm chán” Thủ doạn tra tấn của đám người anh Cẩu đoán chừng phải có trên trăm cách, chắc chắn có thể khiến cho người mở miệng trước khi chết.

Loại thủ đoạn này, đến cả quỷ nghe cũng cảm thấy sợ hãi.

Vừa nói xong, cửa bị đẩy ra, là Giang Ninh và Lâm Vũ Chân.

Hai người thấy trên sàn nhà có bốn người đang nằm thì hơi nhíu mày.

“Đến gây sự, muốn dẫn Tô Vân đi” Anh Cẩu nói thẳng: “Đã hỏi ra, người sau lưng tên là Nam Bá Thiên” Anh Gẩu rất không thích cái tên này.

Quả là thế.

Giang Ninh vừa nhìn đã suy đoán được là người của Nam Bá Thiên, không ngờ tới trả thù nhanh như vậy.

Xem ra cái người tên Nam Bá Thiên này thực sự có chút bá đạo.

“Tìm đến chỗ của bọn họ, kiếm chuyện lại” Giang Ninh nhíu mày.

Lâm Vũ Chân vội vàng đi tới, ôm lấy Tô Vân, lo lắng hỏi: “Em không sao chứ?”

“Em không sao, có anh Cẩu ở đây, bọn họ không làm tổn thương em được” Tô Vân đã hồi phục lại một chút, không còn sợ hãi như vừa nấy nữa, nhất là khi nhìn thấy Giang Ninh, trong lòng cô ấy như ăn một viên thuốc an thần, “Những người này khí thế hung hăng, quá đáng sợ” Lâm Vũ Chân cũng tức giận, Cô không ngờ những người này lại thật sự ra tay với Tô Vân, Tô Vân căn bản là vô tội, cho dù muốn làm gì thì cũng nên đến tìm cô với Giang Ninh chứ.

Nếu Tô Vân mà xảy ra chuyện gì ở đây, cô cũng không biết phải ăn nói thế nào với cậu mợ nữa.

Lâm Vũ Chân quay đầu lại nhìn Giang Ninh, Giang Ninh khế nhíu mày.

Anh đến Nam Đảo là vì có chuyện khác, sắp xếp khác, không ngờ lại đột nhiên có một tên Nam Bá Thiên xuất hiện, làm loạn hết kế hoạch của anh.

Chỉ là một người ở trong vòng tròn thế giới ngầm, Giang Ninh không thèm để trong lòng.

“Không có việc gì, có A Cẩu đi theo Tô Vân, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Giang Ninh nhìn anh Cẩu một cái, anh cẩu lập tức gật đầu: “Đừng lo lắng”

“Cho dù tôi có chết thì cũng không để cô ấy có chuyện gì đâu” Anh cẩu vừa nói xong, hai mắt Tô Vân bắt đầu đỏ lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play