“Phi phi phi” Cô ấy vội vàng lắc đầu: “Anh Cẩu, anh nói vớ vẩn cái gì đấy! Có chết hay không, anh mau phi đi!”

Thấy vẻ mặt anh Cẩu không có biểu tình gì, không hề có phản ứng, Tô Vân càng gấp hơn, chạy tới kéo cánh tay của anh Cẩu: “Nhanh lên!”

“Phi!”

Anh Cẩu học được một câu, lúc này Tô Vân mới yên lòng.

“Tôi thấy cái tên Nam Bá Thiên kia sẽ không dễ dàng dừng tay” Lâm Vũ Chân nói: “Bon họ tung hoành ngang ngược ở đây đã quen, không ai dám phản kháng, hôm nay khách sạn của ông ta bị chúng ta chiếm, chắc chắn ông ta sẽ trả thù”

“Cứ việc trả thù đi?”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Bọn họ chỉ là châu chấu mùa thu, sẽ không nhảy nhót được bao nhiêu ngày nữa đâu” Chỉ là một người trong vòng tròn thế giới ngầm, Giang Ninh muốn giết ông ta là chuyện dễ như trở bàn tay, thậm chí còn không cần đến anh ra tay.

Nhưng mà chỉ đơn giản mỗi giết thôi thì không có ý nghĩa.

Giang Ninh hơi híp mắt Cục diện mà anh sắp xếp ở ngay bên trong Nam Đảo, nếu đã có tên Nam Bá Thiên kia thì phải lợi dụng thật tốt, nếu không thì chẳng phải sẽ rất là lãng phí sao.

Giang Ninh bảo Lâm Vũ Chân và Tô Vân đi nghỉ ngơi, có anh Cẩu ở bên cạnh, anh rất là yên tâm.

Cùng lúc đó.

Nhiều danh lam thắng cảnh của Nam Đảo cũng bắt đầu được loại bỏ.

Sở Môn tự mình dẫn đội.

Anh ta vốn cho rằng mình chỉ cần qua loa chớ xem thường Giang Ninh là được, chỉ cần vị nhân vật lớn rời đi là mọi chuyện sẽ lắng xuống.

Nhưng anh ta không ngờ cấp trên của mình, thậm chí là cấp trên của cấp trên… Tất cả bọn họ đều gọi điện cho anh ta, yêu cầu anh ta nghe theo Giang Ninh.

Giang Ninh nói cái gì thì anh ta phải làm cái đó, cho dù muốn anh ta chết thì anh ta cũng không được do dự một chút!

Những tên khốn này, chuyện cần lao động thì để cho anh †a làm, một cái điện thoại đã khiến anh ta không còn cáu kỉnh.

Nhưng anh ta cũng biết, thân phận của Giang Ninh quá mức đáng sợ, anh ta có thể nghe thấy rõ, cấp trên của cấp trên của mình, lúc nghe tới cái tên Giang Ninh này, giọng nói cũng run rẩy.

“Chỉ cần có người báo cáo, chứng cứ xác thực, liền tra trước cho tôi!”

Sở Môn quát lên: “Giữa ban ngày ban mặt, thời kỳ thái bình, vẫn còn nơi chướng khí mù mịt, ô nhiễm Nam Đảo của chúng ta sao?”

Anh ta đứng trong đám người, cầm loa la lớn.

“Nam Đảo, hoan nghênh tất cả du khách, cũng sẽ bảo vệ tất cả du khách, chắc chắn sẽ không để mọi người phải chịu ức hiếp ở nơi này. Tôi hi vọng tất cả du khách đều có cảm giác như đang ở nhà!”

Bên kia, Phương Sở cũng ra lệnh như vậy đối với người trong công ty.

Nghiêm khắc yêu cầu bọn họ, không thể có thêm bất cứ chuyện gì gây hại tới du khách, phải chuyên nghiệp, phải có tố chất, bởi vì hiện tại bọn họ đại diện cho Lâm thị!

Nhất cử nhất động đều phải phù hợp với yêu cầu của Lâm thị, đều phải giữ gìn hình tượng của Lâm thị!

Trong giây lát công ty du lịch Mộng Thiên Nhai cùng với các công ty du lịch khác, lập tức được so sánh rõ ràng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play