"Muộn rồi.'' Trần Chức Hạ nói: "Nếu em biết lúc trước anh đưa em đến bệnh viện thì lúc xảy ra chuyện kia của Kỷ Niên, em nhất định sẽ..."
"Trần Chức Hạ." Kỳ Hàng ngắt lời cô: "Chuyện của Kỷ Niên không liên quan gì đến em."
''Có liên quan." Trần Chức Hạ cụp mắt, không giấu được sự mất mát trong giọng nói: "Nếu lúc trước em cố gắng hơn một chút, anh sẽ không bị hiểu lầm nhiều năm như vậy."
"Lúc trước cả trường đều mắng chửi anh, cho dù em có nói ra thì sao?"
"Ít nhất sẽ không..."
"Ít nhất cái gì? Trần Chức Hạ, đó không chỉ là một người đang mắng anh, em không thay đổi được gì đâu." Kỳ Hàng dừng một chút, tiếp tục nói: "Ngược lại còn liên luỵ em."
Trần Chức Hạ không nói lời nào.
Trong tiết thể dục lúc đó, sau khi cô được đưa đến bệnh viện, tỉnh lại không thấy người đã đưa cô đến, cô có hỏi y tá, y tá là người hay nói đùa với cô, chỉ nói là một người lớn lên rất đẹp trai.
Đến sau khi cô tốt nghiệp cũng không biết ngày đó là ai đưa cô đến bệnh viện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT