"Em bị làm sao vậy, Tom." Eira hướng lấy tay xoa một bên thái dương. Hiển nhiên cơn đau đầu vẫn đang làm phiền cô ghê gớm.
"Em không nhớ gì sao?" Tom hạ kéo tay Eira xuống, để cô dựa lên giường, thay thế cô mát xa. Bàn tay khéo léo của anh làm cơn đau nhức dịu đi hẳn.
"Em không biết nữa.." Eira ngập ngừng. Những kí ức vụn vỡ không thể xâu chuỗi.
"Em chỉ nhớ mình đang đi đến văn phòng thầy Dumbledore, sau đó.. sau đó.. Rosa.." Eira cố gắng gắng hồi tưởng nhưng đáp lai cô là những cơn đau đớn liên hồi. Cô ôm lấy đầu mình, cả người cuộn tròn lại.
"Không sao! Không sao! Em không cần nhớ nữa.." Tom vội ôm lấy Eira vỗ về an ủi, cố gắng giúp cô thoát khỏi đau đớn.
Đợi đến khi đau đớn biến mất, Eira cũng đã thoát lực, cô chịu đựng không nổi mà chìm vào ngủ sâu.
Tom đặt Eira lên giường, kéo chăn cho cô gọn gàng cho cô. Phất đũa đóng chặt cửa sổ ngăn cho những cơn gió ngoài kia tạt vào.
Cả căn bệnh xá trống vắng. Chỉ có duy nhất hai người. Một người đã trầm miên, kẻ còn lại..
Tom lấy ra một quyển sổ đã hơi ngả màu từ sâu trong áo khoác. Từng trang giấy được lật ra. Nếu Eira tỉnh dậy sẽ nhận ra những cái tên được nhắc đến trong đó đều là những người trực tiếp hoặc gián tiếp có liên quan với cô. Tom ghi thêm vào nó một cái tên. Nhìn chằm chằm vào cuốn sổ, gạch một số cái tên, ánh mắt hắn lóe lên tia tàn nhẫn.
Những kẻ này..
Eira tỉnh dậy lần nữa, bóng đêm đã bao phủ. Cơn đau đầu đã biến mất. Nhưng mỗi khi cố nhớ lại, đầu cô sẽ tiếp tục đau. Eira cũng không cố gắng nhớ lại.
Nếu biết sự cố gắng của mình là vô ích, cô sẽ không cố chấp theo đuổi. Dù gì cô cũng đâu có máu ngược!
Cô thở dài, nhìn đồng hồ. Đã muộn rồi!
Eira không khỏi mà buồn khổ. Bởi vì dạ dày quằn quại khiến cô nhớ ra mình còn chưa ăn tối.
Thế là hết! Giờ này rồi phòng bếp cũng không còn gì. Eira ủ rũ nghĩ.
Nhưng không để người thiếu nữ số khổ ấy cam chịu thì một mùi hương thơm nức kéo cô về thực tại.
Đuổi theo mùi hương, cô nhìn thấy một chén cháo được đặt ngay ngắn trên bàn. Bên trên vẫn còn khói nghi ngút. Cạnh là một tờ ghi chú, từng nét chữ như rồng bay phượng múa.
Đam Mỹ Cổ Đại"Không nên bỏ bữa đâu nhé! (Tom)"
Eira nhìn ngó xung quanh căn phòng. Không có Tom. Hiển nhiên anh đã để đây và dùng bùa giữ ấm cho nó.
Eira có chút cảm động nước mắt lưng tròng.
Bạn trai cô thật tốt quá đi!
Đôi khi cảm thấy anh hiểu cô đến lạ. Eira không biết nên vui hay u sầu. Có một người bạn trai như vậy chắc kiếp trước cô phải tích đức mấy đời.
Cô vui vẻ ăn sạch chén cháo, miệng vẫn còn dư vị. Tấm tắc khen mấy ngài yêu tinh ở Hogwarts nấu ăn ngày càng ngon. Cô tất nhiên không thiên chân đến mức nghĩ rằng Tom sẽ xuống bếp nấu ăn cho cô. Không phải cô coi thường anh nhưng rất khó để tưởng tượng viễn cảnh Tom xuống bếp. Mái tóc của anh sẽ dính phải khói dầu mỡ, chuyện đó làm sao có thể xảy ra!
Cô vẫn chắc bẩm như vậy!
Nếu Tom biết được hẳn sẽ rất hụt hẫng, bởi cháo.. đúng là hắn nấu.
Ấm bụng, Eira lại không thể ngủ được. Cô đã ngủ quá nhiều, đến giờ không thể ngủ nổi được nữa.
Eira men theo con đường cũ, đến tháp thiên văn. Cô thích ngắm những vì sao, đặc biệt là những lúc lòng nhiều trăn trở. Có lẽ nó cũng có một mối liên kết nào đó..
Eira là một học sinh ngoan. Điều này không thể nghi ngờ!
Cô chưa gửi từng sai phạm bất cứ một nỗi nào khiến nhà bị trừ điểm và các giáo viên cũng rất có thiện cảm với cô. Không giáo viên nào không thích học sinh ngoan cả, hơn nữa người đó còn là Eira. Cô luôn biết cách khiến họ hài lòng. Không ít lần cô đem về cho nhà Slytherin thêm điểm số.. Song không hiểu vì lẽ gì thành tích học tập của Eira rất dở dang. Dở dang không phải vì cô học kém mà ngược lại, điểm số của Eira luôn chỉ trên mức đạt giỏi nhưng lại không xuất sắc. Môn nào cũng vậy! Trừ môn tiên tri thì hơi kém chút.
Eira không phá luật, chỉ duy nhất một nỗi cố chấp dành cho thiên văn thì không cứu được!
Tuần nào cũng vậy, cô sẽ lén lút chốn lên đài thiên văn ít nhất một lần. Tận hưởng cơn gió thổi qua kẽ tóc, ngắm nhìn vì sao lấp lánh. Những ngôi sao nào đang suy tàn, những chòm sao nào mới trỗi dậy.. Nó sẽ đem đến ảnh hưởng thế nào. Cô vui vẻ khi mình có thể hiểu được thứ ngôn ngữ của vũ trụ này.
Không ai biết sở thích này của cô, kể cả Elena hay Tom.
Cô vẫn đang đau đầu với những gì xảy ra mấy hôm nay. Và lòng cô rối như tơ vò, đang ẩn dấu một nỗi lo vu vơ. Đặc biệt là giấc mơ ngày hôm nay đã cho cô một linh cảm xấu.
Cứ mỗi ngày trôi qua lại càng mãnh liệt. Có một cơn sóng đang âm thầm thăm dò. Nó sắp bủa vây và đổ ập xuống.
Trên bầu trời cao kia cũng đang có những thay đổi. Sao trời đổi dời, tương lai xảy ra những chuyện gì cũng không thể đoán được..