" Hoàng Bắc Nguyệt, không ngờ gặp lại nhanh như vậy đúng không? "
Vô Cương đi đến cười nói, nhưng chỉ cảm nhận được sự chết chóc tỏa ra từ hắn.
" A, đây là ai? "
Tống Mịch hỏi.
" Người mà ngươi cũng biết, Vạn Thú Vô Cương.

"
Hoàng Bắc Nguyệt không nhanh không chậm nói.
" Không, ta là Vô Cương.

Vạn Thú Vô Cương chỉ là tên mà nữ nhân Hiên Viên Cẩn đặt cho ta.

"
Vô Cương lắc đầu.
" Vậy ngươi quay lại làm gì? "
Hoàng Bắc Nguyệt bá khí nói.
" Có sự xuất hiện của thần tộc, ta không thể không để im.

"
" Thần tộc? Trên đời này thật sự có thần thoại sao? "
Tống Mịch tràn đầy hứng thú, nếu thế giới có thần, thì càng thú vị.
" Ai nói không có, tám đại hung thú của thần giới cũng ở đây.

A, ta quên mất, giờ bọn chúng không còn phải thần thú của thần giới nữa.

"
Vô Cương cười như không cười, ánh mắt đỏ sậm liếc một vòng, miệng nở nụ cười ác độc.
" Là Lệ Tà sao? "
Hoàng Bắc Nguyệt ngờ vực.

" Không sai! Nhưng không chỉ có Lệ Tà, Minh và Thiên Quỳ cũng là! "
Vô Cương ha ha cười to, Hoa Hi chính là người đã đưa bọn chúng đến đại lục này, hắn rất nhớ.
" Ngươi nói hươu nói vượn gì vậy? Từ khi sinh ra ta đã là ma thú vương tộc của thành Tu La.

"
Lệ Tà cau mày, Vô Cương nói đúng là làm hắn tức giận.
" Tám đại hung thú vì làm loạn, phản lại thần giới nên sơ đại thần vương đã xóa trí nhớ của chúng và đày đến đại lục khác.

"
Thì ra là vậy.
" Kết thúc cuộc nói chuyện đi, không có tên thần tộc nào ở đây.

"
Hoàng Bắc Nguyệt mở miệng dừng cuộc nói chuyện, cục diện hiện giờ vô cùng phức tạp, Vô Cương đến không biết là bạn hay là thù.
" Không có? Ta không nghĩ vậy.

"
Vô Cương tà tà cười, ống tay áo khẽ phất, một thanh kiếm đỏ sẫm như được luyện từ máu xuất hiện, thân ảnh chợt lóe, tức khắc không ai thấy hắn đi đâu.
" Ly Phong đế quân, không ngờ ngươi còn sống! "
Từ trên đỉnh đầu vang đến tiếng nói của Vô Cương, Phong Liên Dực hơi hoảng hốt quay đầu, tốc độ thật nhanh, hắn phản ứng không kịp.
Cứ nghĩ chiêu này của Vô Cương sẽ đánh trúng mình, bất ngờ thân ảnh đen quỷ mị bay ra, đỡ lấy một kiếm của Vô Cương.
Lực kiếm của Vô Cương quá lớn, Hoàng Bắc Nguyệt sau khi đỡ được thanh kiếm vỡ vụn, đồng thời liền bị bật ra.

Lấy ra roi Lôi thần, Hoàng Bắc Nguyệt khó khăn quấn lấy chiếc cột to đằng trước rồi dùng đó làm điểm trụ xoay một vòng đáp xuống đất.
Trong miệng vị máu dâng trào, tay đỡ kiếm đau như bị gãy, nàng quỳ xuống, một tay giữ đất tay kia che ngực phun ra một búng máu.
" Nguyệt, không sao chứ? "
Phong Liên Dực vừa định thần lại liền hốt hoảng phi đến, thấy nàng bị thương vì mình trong lòng chua xót, tự hận chính mình.
" Trọng thương không nhẹ.

"
Hoàng Bắc Nguyệt cũng không nói dối, giờ mà nói nàng không sao thì còn lâu ai mới tin.
" Chủ nhân.

"
Nến Đỏ cũng cũng bay đến, bộ dáng gấp gáp nhìn nàng.
" Đưa nàng đi, để đây cho ta.

"
Phong Liên Dực nâng Hoàng Bắc Nguyệt dậy, định cho Nến Đỏ đỡ nàng, nhưng liền bị Hoàng Bắc Nguyệt gắt gao giữ lại.
" Ta sẽ không đi đâu hết, Vô Cương như vậy là tại ta, ta sẽ không bỏ đi.

"
Hoàng Bắc Nguyệt cắn chặt răng, nếu nàng không tin tên thần tộc Ly Phong đáng chết kia thì làm sao Vô Cương có thể thoát khỏi hắc ngọc...
Mà khoan đã, lúc nãy Vô Cương vừa gọi Phong Liên Dực là gì?
Nếu nàng nghe không lầm thì là Ly Phong, không thể nào, chẳng lẽ Phong Liên Dực lại là chuyển thế của Ly Phong?
Điều này cũng không phải là vô căn cứ vì hai người giống nhau như đúc, bọn họ cũng giống nàng với Linh Lung, trừ thân phận ra thì mọi thứ còn lại đều giống nhau.
Chẳng trách trước kia khi có Phong Liên Dực, Ly Phong mới xuất hiện, chẳng trách khi nàng hỏi đến Phong Liên Dực hắn lại làm lơ.

Thì ra mọi chuyện là vậy.
" Dực, nghe hắn gọi ngươi là gì chứ? "
" Ta nghe rất rõ.

"
Phong Liên Dực gật đầu.
" Ta từng rất thắc mắc vì sao thần tộc như Ly Phong và Linh Lung lại xuất hiện, thì ra bọn họ là chúng ta kiếp trước...!"
Hai người họ gây thù cho Vô Cương rồi giờ thành nàng và Phong Liên Dực phải gánh chịu ư?
" Linh Lung, ta biết ngươi vẫn ở đây, ngươi có nên ra giải thích một chút không? "
Hoàng Bắc Nguyệt dùng thần thức nói chuyện nhưng không có câu trả lời, nàng ta đang giả chết sao?
" Vô Cương, ngươi là ma tộc, hẳn là rất hận thần tộc, tại sao lại tấn công Phong Liên
Dực? "
Hoàng Bắc Nguyệt khàn khàn mở miệng.
" Hắn rất giống Ly Phong đế quân.

À không, có lẽ hắn là chuyển thế của hắn.

"
" Vậy ngươi sẽ giết hắn? "
" Đúng vậy! "
" Ta thì sao? "
" Hoàng Bắc Nguyệt! "
Thanh âm lãnh ngạo của Linh Lung liền vang lên, chứa rõ sự tức giận.
Hoàng Bắc Nguyệt nở nụ cười hài lòng, muốn giả chết với nàng? Mơ đi.
" Nha đầu xảo trá nhà ngươi định bán đứng ta? Đừng quên ta cũng đã giúp ngươi rất nhiều, ngươi muốn vong ân phụ nghĩa? "
Câu nói lãnh ngạo lạnh giá, sự tức giận ngày càng tăng.
" Ngươi là giúp chuyển thế của ngươi, còn ta là Hoàng Bắc Nguyệt! "
Thân thể này không phải là của nàng, trọng sinh lại lần nữa thì nó lại là của Bắc Nguyệt quận chúa, nàng chỉ là một linh hồn sống nhờ thôi.
" Ngươi chính là chuyển thế của ta, cũng chính là Hoàng Bắc Nguyệt.

Trên đời này không có Hoàng Bắc Nguyệt thứ hai! "
Linh Lung đơn nhiên phẫn nộ với câu nói của nàng, thời điểm nguy hiểm như này nàng còn thời gian đùa?
" Nếu ta nói có? "
Một Hoàng Bắc Nguyệt từ hiện đại, một Hoàng Bắc Nguyệt từ cổ đại.

Không phải là
hai sao?
" Ngươi đừng nói lung tung! "
Linh Lung giận giữ nói lớn.
" Hừ.

"
Người nên nổi giận là nàng, nàng ta tức điên cái gì chứ.
" Hoàng Bắc Nguyệt, với thực lực hiện tại ngươi không thể đánh được Vô Cương.

Dù cho ngươi bình thường cũng không phải đối thủ của hắn.

"
Nói vậy là bảo thực lực của nàng không bằng nàng ta, cần nàng ta giúp đỡ?
" Nghe rõ đây, dù hôm nay bán mạng tại nơi này, ta cũng không cần sự giúp đỡ của đám người giả dối các ngươi.

"
Hoàng Bắc Nguyệt lạnh giọng cười, nghĩ nàng là ai?
" Nói mới để ý, ngươi cũng khá giống một người nhưng ta lại không nhớ rõ.

"
Vô Cương vuốt cằm suy nghĩ, bị phong ấn trong hắc ngọc lâu năm làm trí nhớ của hắn kém đi nhiều.
" Về việc của ngươi ta sẽ nghĩ sau.

Hắn, hôm nay ta muốn mạng của hắn.

"
Vô Cương tà ác cười, khuôn mặt lộ rõ vẻ khát máu, Hoàng Bắc Nguyệt hơi nheo mắt, Vô Cương chính là mấu chốt làm tương lai trì thành hiện thực!
Vừa vặn hôm nay Phong Liên Dực và Mặc Liên đều có mặt đầy đủ, chẳng lẽ sự việc trong tương lai trì đều thành hiện thực trong hôm nay?
" Chết tiệt.

"
Hoàng Bắc Nguyệt xoè tay, năm loại thuộc tính nguyên khí băng, hỏa, lôi, thổ, phong xoay tròn rồi hình một thanh kiếm đỏ sắc bén.
" Vô Cương, hôm nay ta đứng đây ngươi đừng hòng đụng vào Phong Liên Dực! ".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play