*Luân thường đạo lý (nguyên văn là 伦理): Là phép tắc hành xử hằng ngày phù hợp với các quy tắc đạo đức trong gia đình và ngoài xã hội giữa người với người, những phép tắc này có lịch sử lâu đời và tuân thủ theo tư tưởng Nho giáo và đức Khổng Tử của thời xưa. Khi một người có đầy đủ hai đức tính sau thì sẽ được coi là người quân tử: Ngũ Luân (tình nghĩa giữa cha mẹ - con cái, giữa bậc Vua tôi - quân thần, giữa vợ - chồng trong gia đình, giữa người già - trẻ nhỏ, giữa bạn bè với nhau); Ngũ Thường (Nhân - lòng nhân ái và yêu thương mọi người; Nghĩa - ơn nghĩa, làm phước và cư xử tử tế với mọi người; Lễ - tuân thủ quy tắc, chuẩn mực đạo đức và tôn trọng nhau; Trí - sự hiểu biết, lý trí và hành động thông minh; Tín - lòng tin giữa người với người, không dễ dàng lừa gạt hay phản bội nhau).
Lúc cả nhóm bọn họ đến được chỗ ngã ba đường mà nhân chứng kia đã từng nhắc đến, anh công an với dáng người cao gầy chạy vội lại xem xét bằng vẻ mặt cực kỳ hân hoan: “Con đường này lúc bình thường vốn không có quá nhiều người qua lại, thế nên vết bánh xe vẫn còn lưu lại ở đây này.” Anh ta chỉ tay vào những dấu vết có to có nhỏ in hằn trên mặt đường mờ mịt bụi đất, nói bằng giọng chắc nịch: "Từ những dấu vết này là có thể nhìn ra, con đường mòn này chính là nơi chiếc xe ba gác ấy từng chạy qua lúc tối qua."
Ô Hàm và Diệp Đông cũng nhìn về phía dấu bánh xe quanh co trên con đường mòn, họ đi dọc theo hướng vết bánh xe chung với anh công an để xem rốt cuộc thì dấu vết ấy dẫn tới đâu.
"Chẳng biết lúc đó ông ấy định lái xe đi đâu nữa." Anh công an nhẹ giọng than thở: "Có đôi khi cuộc sống này thực sự rất kỳ lạ. Chắc chắn ông chủ sẽ không bao giờ nghĩ tới chuyện, sau khi ông ấy chết đi lại phải cần tới một dấu bánh xe mỏng manh in trên mặt đường tới giúp phía công an tìm ra manh mối."
Ô Hàm hướng mắt nhìn theo dấu bánh xe in hằn trên con đường đất ngoằn ngoèo nơi thôn quê, trong lòng cô vẫn luôn có cảm giác rất kỳ lạ. Cô cứ thấy trong chuyện này có chỗ nào đó không đúng lắm, nhưng tới cuối cùng thì cô vẫn không nghĩ ra xem chuyện này sai trái ở chỗ nào.
"Cô đang nghĩ gì thế?" Diệp Đông hỏi cô.
Ô Hàm bộc lộ suy nghĩ của mình, cô thấy hơi nghi ngờ: "Bà chủ bị người ta giết chết lúc nửa đêm. Mà lúc ông chủ chết cũng là tầm đó. Nhưng mà, sao tối hôm đó ông chủ lại đi uống rượu nhỉ? Không phải trước đó ông ấy mới bảo chúng ta là phải ra ngoài tìm con gái mình hay sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play