Thiếu niên gọi là Tinh Diệt kia hơi nghẹn lại, không biết nên trả lời như thế nào.
Y vốn là thiếu gia của Tinh gia Phượng Hà thành, thế nhưng cách đây không lâu cả nhà y đã bị người ta thảm sát, chỉ còn mỗi y bởi vì có việc phải ra ngoài nên đã tránh được một kiếp.

Sau đó, lúc y đang chật vật trốn tránh đám người truy sát thì gặp đường chủ Thanh Đồng của Kim Bảng sơn trang, được hắn cứu rồi đem theo tới đây.
Dọc đường đi người kia không ngừng thuyết phục y, muốn để y làm nam sủng của trang chủ Kim Bảng sơn trang, đổi lại y sẽ thoát khỏi việc bị người truy sát.

Nếu may mắn được trang chủ coi trọng, vậy thì muốn tìm người báo thù cũng sẽ dễ dàng hơn.
Tinh Diệt ngẫm nghĩ hồi lâu, rốt cuộc rơi vào đường cùng liền bị những lời này thuyết phục.

Y muốn sống sót, cũng muốn giúp người trong nhà báo thù.

Vì thế, y cố nén lòng tự trọng của một nam nhân, theo vị đường chủ kia tới đây.

Bây giờ bị hắn hỏi như vậy, y có hơi khó mở miệng.

Hình Thiên nhìn vẻ bối rối trên mặt thiếu niên, càng thêm xác định phỏng đoán trong lòng.
Ha...!đúng là có chút thú vị, người này có thể giữ lại tiêu khiển một chút.
Hắn đột nhiên giơ tay kéo Tinh Diệt vào trong lòng, nở nụ cười: "Nếu không muốn thì tạm thời không nói cũng được, tối nay đi theo bản trang chủ, chúng ta tâm sự một phen?"
Nhìn thiếu niên hơi đỏ mặt cúi đầu, Hình Thiên cười càng sâu hơn.
Các vị đường chủ còn chưa từng trông thấy dáng vẻ dịu dàng như này của Hình Thiên, tất cả đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không khỏi liếc mắt về phía vị đường chủ Thanh Đồng đã mang theo thiếu niên kia tới đây, trên mặt đều là sự ghen tị.

Hừ, tên này thật đúng là may mắn, tự dưng nhặt được một lễ vật tốt như vậy.
Đám hạ nhân trong phủ lại nhìn La Tứ Thiếu một cách thương hại.
Ai...!trang chủ đã tìm được thú vui khác rồi, vị "phu nhân" này sớm muộn gì cũng bị đuổi khỏi đây thôi.

Thật là tội nghiệp quá đi.
La Tứ Thiếu đang mải mê ăn uống: "?"
Có chuyện gì xảy ra vậy?
Yến tiệc diễn ra đến nửa đêm mới dần tan.

Hình Thiên trước đó đã ôm theo thiếu niên Tinh Diệt đi về phòng mình.

Trước khi rời đi hắn còn không quên liếc mắt nhìn La Tứ Thiếu một cái, thấy y vẫn bình tĩnh ngồi đó, trong lòng không hiểu sao lại có một cỗ tức giận dâng lên.
Hắn lạnh mặt kéo theo Tinh Diệt rời khỏi yến tiệc, quyết định đêm nay phải "khai trai", hắn không tin mình chỉ có hứng thú với một mình La Tứ Thiếu.

Người này không hề thua kém so với y, đúng là có thể giúp hắn giải tỏa một phen.
***
Lần đầu tiên La Tứ Thiếu ăn xong mà không tính toán trở về phòng ngủ.
Y chậm rãi đi theo đám nam sủng đang được quản gia dẫn đến hậu viện an bài.

Sau khi nhắm được một người trong số họ thì bước nhanh lên trước túm lại.
"Ngươi...!đi theo ta."
Quản gia và mấy nam sủng kia nghe được tiếng nói vang lên sau lưng, đồng loạt quay đầu nhìn lại, trên mặt tất cả đều là một đống dấu chấm hỏi.

Người này muốn làm cái gì nha?
Quản gia có chút mờ mịt: "Công tử, ngươi bắt người này để làm gì?"
La Tứ Thiếu mặt không đổi sắc phun ra hai chữ: "Dạy dỗ."
Sau đó cũng không thèm quan tâm đến bọn họ, xách cổ áo người nọ một đường đi trở về phòng.
Y đi rồi, thiếu niên có vẻ ngoài mị hoặc không nhịn được cau mày hỏi: "Người đó là ai vậy? Sao dám làm càn như thế?"
Bọn họ là người của Hình trang chủ đó, cho dù không được thị tẩm nhưng vẫn là của hắn nha.

Sao tên kia thích là bắt đi như vậy?
Quản gia nhìn y, nhàn nhạt mở miệng: "Đó là phu nhân của trang chủ."
Đám người: "..."
A di đà phật! May mà người bị bắt không phải là bọn họ, nhớ lại hai chữ "dạy dỗ" của vị kia, sống lưng cả bọn không kìm được lạnh run.
Này phải chăng chính là đánh ghen trong truyền thuyết? Nhưng mà y muốn đánh không phải nên đi tìm nam nhân tên Tinh Diệt kia sao? Bọn họ đã làm cái gì đâu, sao lại đem bọn họ ra trút giận hả?
Quản gia cũng không hiểu vị "phu nhân" kia rốt cuộc phát điên cái gì.

Chẳng phải bình thường đều không để ý đến chuyện của trang chủ hay sao? Có khi nào khoảng thời gian này bị lạnh nhạt nên bắt đầu hối hận? Lại thấy trang chủ có người mới nên tức giận, muốn ra oai phủ đầu đám nam sủng mới tới đây?
Ừm, lý do này khá là thuyết phục.

Ông có nên báo lại cho trang chủ biết không?
Quản gia chợt rùng mình, thôi, xuân tiêu một khắc giá ngàn vàng, trang chủ bây giờ chắc đang vui vẻ bên mỹ nhân, ông đi báo cáo có khi lại rước họa vào thân.

Để sáng mai lại báo vậy!
Mà lúc này, bên trong phòng của vị phu nhân nào đó.
"Mau cởi đồ ra." La Tứ Thiếu bình tĩnh mở miệng.
Thiếu niên đơn thuần nhút nhát vội trốn ra sau một cây cột, tay nắm chặt lấy vạt áo trước ngực, vẻ mặt sợ hãi đề phòng nhìn y:
"Ngươi...!ngươi muốn làm gì? Chúng ta đều là tỉ muội, ngươi chớ...chớ làm xằng làm bậy nha."
La Tứ Thiếu: "..."
Xằng bậy mẹ ngươi, ai là tỉ muội của ngươi!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play