Vài phút trôi qua, cô và ba mình càng cảm thấy rất lạ. Ngôn Duật Hàn hẹn bọn họ đến đúng theo thời gian đã định nhưng tại sao phải để hai người ngồi chờ mãi mà không thấy một người nào xuất hiện. Chả lẽ anh ta còn bận việc gì khác, nét mặt Tư Hạ và Sở Bằng bắt đầu thoáng hiện ra sự bối rối. Tình huống này có chút khó xử.
- Chào Sở tổng, Sở tiểu thư. Xin lỗi phải để hai người chờ lâu rồi.
Tiếng nói xuất hiện, không phải là chủ nhà nơi đây mà là cậu thư ký hôm qua. Sở Tư Hạ lầm tưởng cậu trai này chính là Ngôn Duật Hàn, hóa ra chủ tịch Ngôn thị đây sao nhưng nét mặt trông khá trẻ, giống nét thư sinh và có vẻ kém tuổi hơn cô rất nhiều. Cũng tài giỏi thật, tuy còn trẻ nhưng lại điều khiển một tập đoàn thời trang lớn. Tư Hạ bắt đầu suy nghĩ sao cậu ta không tập chung vào làm ăn đi lại muốn kết hôn sớm là sao, gu của người này lại là những người chị lớn tuổi. Đầy cô gái trẻ đẹp ngoài kia lại không ưa, người giàu có thường rất khác lạ nhỉ.
- Vâng, chào Ngôn tổng.
Chương Lục khẽ phì cười, ba của cô lấy làm giật mình. Ông gượng gượng nhìn sang Tư Hạ, nhỏ giọng nhắc nhẹ.
- Con à, đây không phải là Ngôn tổng mà là trợ lý của ngài ấy.
Trời ơi hóa ra là như vậy, vừa nãy cô còn đồn đoán người ta linh tinh. Đúng là cô đang tự đưa mình muốn lánh mặt một lát để tránh đối diện với tình huống đang xảy ra. Sở Tư Hạ bỗng gượng gạo nở nụ cười nhạt như đang tự chấn an chính mình. Không biết nên đáp lời thế nào cho hợp lý.
- Chắc là Sở tiểu thư chưa gặp Ngôn tổng bao giờ nên nhầm lẫn giữa tôi và ngài ấy là phải. Hiện tại Ngôn tổng đang ở ngự hoa viên đợi tiểu thư. Phiền Sở tổng ở lại đây với tôi nhé, ngài ấy nói muốn có không gian riêng tư giữa hai người.
Lúc này cả ba và cô cũng không biết Ngôn tổng cứ thần thần bí bí như thế để làm gì, ông ấy liếc nhẹ Tư Hạ một lần nữa rồi chăm chăm nhìn Chương Lục. Có phần ông cũng hơi suy nghĩ, đoán qua chắc Ngôn Duật Hàn có dự tính cả rồi nên Sở Bằng gật đầu.
- Vậy sao? Thôi được rồi Tiểu Hạ con hãy làm theo lời trợ lý Chương nói đi, ba sẽ ở đây đợi con.
Cô cũng phân vân, thôi được rồi nếu vậy thì cũng tuân theo lời đề nghị của người đó.
- Dạ? À vâng!
Sở Tư Hạ rời khỏi chỗ, cô được người giúp việc dẫn ra ngự hoa viên để lại hai người ở lại. Chương Lục từ tốn dơ tay ngụ ý muốn mời Sở Bằng ngồi xuống, ông cũng hiểu ra nên nhanh chóng ngồi lại. Một người trẻ và một người trung niên, đôi ba câu nói ông cũng chỉ hỏi về cuộc sống của cậu trợ lý.
Bầu không khí thật trong lành, khu vườn xanh tươi với vài luống hoa được trồng quanh đó tạo ra một khung cảnh tuyệt đẹp buổi sáng. Ngôn Duật Hàn rất biết hưởng thụ, vừa chờ đợi người cần đến mà còn có thể ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Tâm trạng rất dễ chịu, bánh và trà đã đặt sắn trên bàn. Vốn dĩ được chuẩn bị cho cuộc trò chuyện chứ anh cũng không có hứng thú rảnh rỗi ở đây với những món đồ đó.
- Thưa cậu chủ, Sở tiểu thư đã đến rồi ạ.
Theo sau người ấy là Tư Hạ, hình ảnh người đàn ông phía trước không được rõ mặt chỉ nhìn thấy góc nghiêng. Tim cô bỗng đập thình thịch vì anh ta rất giống một ai đó mà cô đã từng gặp qua. Ngôn Duật Hàn phất tay cho người giúp việc lui xuống nhường chỗ cho đôi trẻ một không gian riêng biệt.
- Chào Ngôn tổng, tôi là Sở Tư Hạ con gái lớn của Sở gia. Rất vui khi được gặp ngài.
Hai bàn tay đan vào nhau khẽ di chuyển, anh gật gật rồi quay lại nhìn cô một cách chính diện. Gương mặt anh tuấn bây giờ cũng đã được hiện rõ, đúng là CEO này trông rất già dặn đúng theo phong cách trưởng thành thật khác biệt với cậu trợ lý Chương Lục.
- Chào Tư Hạ, chắc cô vẫn nhận ra tôi chứ?
Không, chuyện này thật không thể nào tin được. Sự thật này thật khó khiến người ta không khỏi bất ngờ, Sở Tư Hạ từ lúc nãy đến giờ không thể nào rời mắt khỏi Ngôn Duật Hàn. Không phải vì vẻ bề ngoài của anh ta mê hoặc mà chuyện bất ngờ này đột ngột xảy ra đến cô cũng không biết nên chấp nhận ra sao. Vô vài câu hỏi hiện ra trong cô, người đàn ông vừa mới mấy ngày không gặp đã thay đổi thân phận nhanh chóng rõ rệt, anh chàng phóng viên vừa mới khó khăn xin vào Hy Triết nay đã trở thành CEO tập đoàn thời trang lớn.
- Anh...anh là Ngôn Duật Hàn? Chuyện này không đúng, anh là Tô Hạo cơ mà. Rốt cuộc anh là ai, rõ ràng anh nói anh là phóng viên thế mà không ngờ lại là CEO của Firl. Anh hãy nói rõ ra đi, anh là ai?
Bây giờ Tư Hạ tâm trí rối bời, cô không rành mạch mà lắp bắt lên tiếng. Vừa mới hôm trước anh ta là hành xóm của cô, làm sao mà cô có thể tin những chuyện xảy ra nữa đây. Một người phóng viên hòa đồng lột xác thành người khác. Lừa dối liệu có vui lắm sao?
- Tôi chính là Tô Hạo cũng chính là Ngôn Duật Hàn. Hai cái tên đó là cùng một người, phải để cô Hạ bất ngờ như thế thứ lỗi cho tôi vì tôi có lý do riêng của mình. Thân phận thật sự của tôi không phải là một cậu phóng viên như cô nghĩ, CEO của tập đoàn Firl mới là thân phận thực.
Sở Tư Hạ đứng lặng nghe anh ta giải thích, thật nực cười. Không những thay đổi về nghề nghiệp mà còn cả tính cách, vui vẻ hòa đồng đợt trước đã tan biến thay vào đó giờ đây rất lạnh nhạt, khí phách rất đúng một vị tổng tài lãnh đạn. Bất ngờ thì có nhưng chuyện quan trọng cần làm rõ không phải là nghe Ngôn Duật Hàn giải thích mà vì việc liên hôn giữa hai bên gia đình. Dần dần Tư Hạ lại cảm thấy người đàn ông này có gì đó tính toán, mang phần nguy hiểm.
- À, anh là CEO của Firl còn nghề phóng viên chỉ ngẫu hứng. Thôi bỏ qua đi, anh có thể vì sao cho tôi biết anh lại chọn con cái Sở gia là người mà mình muốn kết hôn hay không?
- Cô định đứng đó mãi à Sở tiểu thư, lại đây ngồi xuống đi.
Từ nãy Tư Hạ chỉ có đứng đây mãi nên anh nhắc nhở, cô cũng hơi chầm chừ rồi đi lại chỗ đó. Sở Tư Hạ nhồi đối diện với Ngôn Duật Hàn.
- Thời điểm hiện tại, tôi đoán là cô đang rất nóng lòng muốn tìm ra sự thật của vài vụ án gần đây đúng chứ? Nếu tôi nói tôi biết tất cả những mánh khóe và hung thủ là ai thì liệu Sở tiểu thư đây có tin hay không?
Sao cơ, quả đúng là đang nói trúng ý định của cô trong mấy ngày gần đây. Vụ án này rất lạ, đến cảnh sát còn không điều tra ấy vậy mà Duật Hàn lại bảo anh biết ư, Tư Hạ cũng muốn đem tất cả những sự thật ra ánh sáng, hung thủ không thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
- Anh nói gì, anh biết tất cả sao? Đến cảnh sát còn chưa điều tra được gì mà?
Cuộc nói chuyện cứ kéo dài, ban đầu Tư Hạ một mực không tin nhưng người đàn ông này đưa ra những dẫn chứng đến bất ngờ, lay chuyển cô từng chút từng chút một khiến cô vừa ngờ vực vừa hơi tin. Đến cuối cùng, người thắng cuộc lại là anh.
- Tin hay không thì tùy cô, đây là một bản hợp đồng Sở tiểu thư có thể xem qua. Hãy nhớ thời hạn sẽ kết thúc trong vòng một năm, cô không chịu thiệt gì cả mà ngược lại sẽ đạt mọi thứ mà mình mong muốn.
- Thôi được rồi, tôi đồng ý. Nếu chúng ta kết hôn theo hợp đồng như vậy thì cũng được. Mà anh chưa trả lời câu hỏi của tôi, tại sao người anh muốn kết hôn lại là Sở gia?
Anh ung dung, khuôn miệng một lần nữa nhếch nhẹ.
- Đơn giản vì dạo này tôi có nhiều người theo đuổi quá nên tôi muốn lấy cô làm lá chắn phòng thân cho mình. Mấy người đó liên tục làm phiền khiến tôi không thể nào tập chung cho công việc, may mắn quen được đồng nghiệp nữ như cô nên tôi muốn cô giúp mình thoát nạn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT