Thủy Ngân nhận được chiếc váy mà La tiên sinh kêu người đưa tới,giá của chiếc váy này có lẽ Vân Bình làm việc quần quật ba năm cũng không mua nổi.
"Cái váy này ... là con tự mua sao? Chất vải nhìn đã là biết quý giá, tốn không ít tiền đâu nhỉ?" Vân Bình không biết chuyện cô đã liên lạc với La tiên sinh, thấy con gái cầm một cái váy như vậy về nhà, không nhịn được bắt đầu lải nhải, “Đứa nhỏ này, cho dù bây giờ đi dạy gia sư kiếm được tiền cũng không thể vung tay quá trán như thế được. Tiết kiệm lại về sau dùng cho việc học tập có phải tốt hơn không,dùng để mua một cái váy thật sự quá lãng phí.”
Vân Bình đau lòng vuốt ve cái váy trắng kia một chút,“Cái này có thể trả hàng lại hay không?”
Thủy Ngân mỉm cười:“Không trả lại được đâu, đây là váy mà con sẽ mặc trong tiết mục biểu diễn ở lễ kỷ niệm thành lập trường. Có một bạn học của con tên là La Niệm cũng sẽ biểu diễn, bạn ấy cũng mặc chiếc váy có kiểu dáng giống như vậy đó.”
Vân Bình sững sờ, liếc nhìn con gái một cái, lúng ta lúng túng nói: “Người bạn kia trong nhà rất có tiền, sao chúng ta có thể so bì với người ta được cơ chứ.”
Thủy Ngân chỉ cười mà nhìn, không nói lời nào, vẻ mặt Vân Bình bỗng có chút khó coi, đột nhiên dụi mắt nói: “Là mẹ không tốt, mẹ không kiếm được tiền, không có cách nào để cho con có một cuộc sống sung sướng. Mẹ không phải là một người mẹ tốt.”
Thủy Ngân lắc đầu, hết sức chân thành tha thiết nói: "Không phải vậy đâu, mẹ rất tốt, mẹ đã cho con gái mình có một cuộc sống tốt nhất rồi." Tráo đổi vị trí của con gái ruột với con gái của nhà giàu, để con gái của mình hưởng thụ mười mấy năm sinh hoạt vô lo vô nghĩ, cái này cũng tính mà đúng không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT