Thắng thúc phát hiện hình như gần đây Triệu Đoan Trạch cố ý muốn trốn tránh mình, ngay cả đầu con phố có sòng bạc Thuận Long cũng không đi qua nửa bước, đã liên tiếp hai ba tháng không thấy người.
Bây giờ lão ta muốn tạo mối quan hệ tốt với Đại thiếu gia nhà họ Triệu, đợi sau này cậu ta thay thế Triệu lão gia trở thành gia chủ, sẽ tạo thuận lợi cho việc làm ăn buôn bán của mình. Ai biết đâu đột nhiên Triệu Đoan Trạch lại có xu thế muốn cách xa lão.
Vất vả lắm mới túm được người, mời uống một chén trà mà thằng nhóc này lại tỏ ra đứng ngồi không yên, tâm sự nặng nề, trái lo phải nghĩ còn chột dạ ―― cứ như thể đang đi ra ngoài hái hoa ngắt cỏ sợ bị cọp cái trong nhà phát hiện vậy.
Đè xuống ý nghĩ kỳ quái trong lòng, Thắng thúc hỏi Triệu Đoan Trạch: “Sao thế, là Triệu lão gia chướng mắt loại người làm ăn như ta nên không muốn Triệu đại thiếu gia qua lại với ta phải không?”
Triệu Đoan Trạch thấy nếu nói là vì em gái thì không được hay cho lắm, chỉ đành phải vụng về ứng phó qua loa cho xong, đẩy việc này cho cha già gánh trách nhiệm.
Trên thực tế, ngoại trừ lần đầu tiên hai anh em bọn họ đưa hai kẻ buôn người kia về, Triệu lão gia nhấn mạnh với cậu một lần rằng không thể không có sự phòng bị người ngoài, rằng Thắng thúc không phải thứ gì tốt ra; sau đó không hề quản cậu nữa. Làm Triệu Đoan Trạch tưởng rằng mình che giấu được khá tốt, Triệu lão gia không biết cậu và Thắng thúc vẫn còn liên hệ với nhau. Thế nhưng ngay cả Thuỷ Ngân còn đoán ra được thì làm sao Triệu lão gia lại có thể không biết.
Chẳng qua là Triệu lão gia không để ý đến mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play