Đồ tể nấu thuốc xong, Hoa Vụ đưa vào cho Sư Dư.
Sư Dư uống thuốc không chút khó khăn, một ngụm uống xong, giống như không đắng chút nào, cũng không thấy hắn nhíu mày một cái.
Trước kia mắc bệnh, đều là tự mình chịu đựng, nếu có thể tìm được thuốc, sao còn có thể ghét bỏ có đắng hay không.
Có thể trong thuốc có thuốc giúp ngủ ngon, Sư Dư uống xong thì bắt đầu mệt rã rời, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ sâu.
Hoa Vụ ngồi ở mép giường, cứu Sư Dư từ trong chiếc chăn quấn quanh người ra ngoài, để hắn dễ thở hơn.
Cô nhìn chằm chằm khuôn mặt nhiễm vài phần bệnh khí của thiếu niên, đầu ngón tay dừng treen trán hắn, theo đuôi lông mày lướt xuống đến khóe mắt, toàn bộ lòng bàn tay chậm rãi dán lên mặt hắn, ngón tay sượt qua đôi môi mềm mại.
Cô chậm rãi cúi người, hôn lên môi thiếu niên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT