Qua lời kể lại của Hoa Mãn Ngọc, Lục Lâm Thiên biết được tình hình hoạt động gần đây nhất của Phi Linh Môn, lần trước đệ tử bản môn của Phi Linh Môn đã mất hơn một ngàn người, mà trong thời gian một tháng này, Phi Linh Môn có rất nhiều thành viên mới gia nhập, chỉ hơn một tháng thời gian mà nhân số đã lên tới con số gần ba ngàn, trong số này có không ít đệ tử có tu vi không tệ, mỗi ngày cũng có rất nhiều người muốn gia nhập Phi Linh Môn.  

Đối với đám đệ tử mới gia nhập thì Phi Linh Môn hiện tại chọn lựa rất nghiêm khắc, không phải cứ muốn là dễ dàng vô được.  

Mà vấn đề lựa chọn đệ tử mới thì Lục Lâm Thiên lại nhấn mạnh là phải chọn thêm thật nhiều thiếu niên chưa từng tu luyện qua, để xem liệu có tiềm lực giữa Vũ giả và Linh giả hay không, giả sử tiềm lực không tệ thì có thể chọn ra để bồi dưỡng, đám đệ tử đó hoàn toàn là do Phi Linh Môn một tay đào tạo, sau này tuyệt đối sẽ trung thành với Phi Linh Môn nhất.  

Sau khi dặn dò xong hết thì trời cũng về đêm, lúc Lục Lâm Thiên ra về ngang qua đình viện thì phát hiện Lữ Tiểu Linh đã ở đó, Lữ Tiểu Linh cũng không muốn ở trong phòng khách mà Phi Linh Môn đã chuẩn bị, cũng không muốn ở đình viện sau hậu sơn, cho nên đã thương lượng với Lục Tâm Đồng, hai người sẽ ngủ cùng một phòng.  

Lục Lâm Thiên cũng không còn cách nào, dưới mấy trận cười của Nhan Kỳ, Phương Tân Kỳ và Bạch Toa Toa, Lục Lâm Thiên đi về phía phòng của mình, khoanh chân ngồi xuống chuẩn bị tu luyện.  

– Thương thế của Bạch Linh vẫn chưa khôi phục sao.  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn chằm chằm về phía hậu sơn, Bạch Linh bị thương nên bế quan chữa thương, đến nay cũng đã hơn một tháng, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng đã xuất quan, thân thể Cửu vĩ yêu hồ như Bạch Linh hẳn là cần phải có thêm thời gian mới khôi phục hoàn toàn được.  

Bạch Linh còn chưa xuất quan, khiến cho Lục Lâm Thiên có chút lo lắng, một lát sau, Lục Lâm Thiên mới tiến vào trong trạng thái tu luyện, quang thân được một bao trùm bởi một tầng quang mang màu vàng nhạt.  

Bên trong hậu sơn của Phi Linh Môn lúc này, bất tri bất giác, có một cỗ năng lượng thiên địa rất nhẹ đã bắt đầu nổi lên, dao động cực kỳ yếu ớt, yếu ớt tới mức không ai phát hiện ra, những nó vẫn duy trì và phát ra liên tục.  

Năng lượng ngày càng tăng cường, thời gian cũng trôi qua, cả Phi Linh Môn lúc này chìm trong màn đêm và được bao trùm bởi một mảnh năng lượng nồng đậm.  

Thời điểm đám năng lượng này tụ tập lại thì Lục Lâm Thiên lập tức ngừng tu luyện, đưa mắt nhìn chằm chằm về phía bên ngoài cửa sổ, chỉ thấy lúc này ở trên không trung, không biết từ khi nào đã bị môt mảnh quang mang màu trắng bao phủ, hào quang tuôn ra giữa không trung, là thứ quang mang năng lượng trong bóng tối khiến cho người ta rung động không thôi.  

– Đây là…  

Lục Lâm Thiên cảm giác được khí tức này, lập tức kinh hỉ bật dậy:  

– Là Bạch Linh, Bạch Linh đang bắt đầu đột phá.  

– Lâm Thiên, Bạch Linh đang bắt đầu đột phá, lúc này rất quan trọng, ta qua đó hộ pháp giúp nàng.  

Thanh âm của quỷ tiên tử Bạch Oánh vang lên bên tai của Lục Lâm Thiên, tiếng nói vừa dứt, đã có hai đạo thân ảnh vυ”t qua cửa sổ.  

– Tiểu Long, chúng ta cũng đi thôi.  

Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long bên cạnh, sau đó trực tiếp nhảy qua cửa sổ rồi chạy thẳng tới nơi phát ra năng lượng ở hậu sơn.  

Trong màn đêm, bầu trời lúc này chỉ toàn mây đen đang cuộn mình bao phủ mặt đất, thời tiết vào đông, lá cây đã bắt đầu héo rũ, trong màn đêm thoạt nhìn dãy núi càng thêm âm u, gió đêm khẽ lướt qua, nhánh cây lay động, khiến cho cái bóng dưới mặt đất trông như quỷ trảo đang múa may, màn đêm u ám tựa như một con quái thú đang giương cái mồm đen khịt ra muốn nuốt chửng mặt đất.  

Chỗ nào đó phía sau núi, lúc này trên không cũng tràn ngập bạch quang, một cỗ khí tức bàng bạc tản ra, hào quang loé lên không ngừng, cộng thêm hiện tại đang là đêm tối, khiến cho người ta có một loại cảm giác tim đập dồn dập.  

Theo khí tức ngày càng mạnh hơn, một cỗ uy áp vô hình đè áp xuống, vô số chim chóc muông thú nháo nhào chạy ra khỏi huyệt động và rừng cây.  

– Sắp đột phá rồi.  

Thân ảnh của Lục Lâm Thiên đáp xuống, mắt nhìn chằm chằm vào sơn cốc phía trước, trong một thạch động tự nhiên đang toả ra bạch quang chói chang, trong luồng ánh sáng này, không khó để hắn nhận ra khí tức của Bạch Linh, trong luồng sáng này, ẩn chứa năng lượng bàng bạc, khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy rung động từng hồi.  

– Phỏng chừng cần thêm một lúc nữa mới được, yêu thú muốn đột phá tới thất giai thì khó hơn nhân loại nhiều.  

Quỷ tiên tử Bạch Oánh nói.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé lên, Bạch Linh đã từng nói, trước bát giai, nàng muốn đột phá sẽ không gặp phải trở ngại gì quá lớn.  

– Vèo vèo!  

Đám yêu thú Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ lúc này cũng bay tới đây, tự động hạ xuống đứng phía sau của Lục Lâm Thiên, sau một hồi, ngay cả hai người Hoa Mãn Ngọc và Hoa Mãn Lâu cũng đã tới, sóng năng lượng dao động này cũng kinh động tới bọn họ.  

– Chúng ta ở đây hộ pháp, Bạch Linh đột phá thất giai chính là chuyện lớn.  

Đông Vô Mệnh nói.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, sắc trời đã gần sáng, vài ngôi sao muộn còn nán lại trên trời cao, gió sớm thổi tới mang theo chút hơi lạnh, thổi áo quần của mọi người bay phất phới.  

Trong sơn cốc, bạch sắc quang mang lúc sáng lúc tắt, tựa như trái tim đang đập liên hồi của mọi người, ai cũng cảm giác được rõ ràng, mỗi lần luồng sáng chớp tắt đều dẫn theo năng lượng đất trời trên không xuất hiện ba động rất nhỏ, năng lượng đất trời trên không cuồn cuộn không dứt, bị quang mang bên trong sơn động thôn phệ không ngừng, cứ duy trì liên tục như vậy cả đêm rồi.  

Năng lượng bàng bạc hội tụ trên không, cũng kinh động tất cả mọi người trong Phi Linh Môn, cả đám đều cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không dám tới hậu sơn, môn quy có viết, đệ tử bình thường nghiêm cấm đặt chân tới hậu sơn, kẻ nào vi phạm thì gϊếŧ không tha.  

– Năng lượng dao động mạnh quá.  

Trước sơn cốc, đám người Hoa Mãn Ngọc và Hoa Mãn Lâu nhìn chằm chằm không trung, năng lượng cuồn cuộn thế này khiến cho họ bị đè ép, những người có tu vi Vũ Suất, dưới năng lượng thiên địa mênh mông cỡ này cũng không làm được gì.  

Lúc này Lục Lâm Thiên cũng như vậy, Bạch Linh đột phá cư nhiên lại chiêu dẫn năng lượng cường hãn tới mức này, trên không trung, tựa như ngay cả phong vân cũng biến sắc, không trung nơi sơn cốc cơ hồ cũng bắt đầu biến dạng, đột phá thất giai thế này đúng là bất phàm.  

– Bạch Linh tỷ sắp đột phá rồi sao.  

Lúc này Lục Tâm Đồng và Lữ Tiểu Linh lúc này đã đi tới sơn cốc, còn ba cô gái Phương Tân Kỳ thì chỉ đứng ở đằng xa không dám tới gần, dưới sự đè ép của khí tức mạnh mẽ thế này, các nàng có muốn cũng không thể tới gần, chỉ đành đứng từ xa mà nhìn.  

– Tâm Đồng, Bạch Linh tỷ là ai vậy?  

Lữ Tiểu Linh hỏi.  

– Sau này ngươi sẽ biết.  

Lục Tâm Đồng mỉm cười nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play