Thương thế lần này của hắn cực kỳ nghiêm trọng. Lục phủ ngũ tạng trong cơ thể không hề dễ chịu. Chỉ có Lục Lâm Thiên tự mình biết, nếu không phải dựa vào Thanh Linh Khải Giáp cùng với thân thể cường hãn thì hắn không còn được như bây giờ. Đặc biệt là lúc cuối cùng chống lại Vũ Suất tứ trọng. Trên phương diện thực lực, coi như là hắn toàn lực thi triển Liệt Thiên Cửu Kích, dựa vào Huyết Lục phụ trợ thì thực lực cũng không mạnh bằng đối phương. Mà hắn thắng lợi là bởi vì có thân thể cường hãn mà thôi. Thanh Linh Khải Giáp, lại thêm bản thể cường hãn, thậm chí so với Vũ Suất tứ trọng còn mạnh hơn một chút.  

Có thể đánh chết Vũ Suất tứ trọng, dù sao hắn chỉ là Vũ Tướng cửu trọng mà thôi, thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên cũng không cảm thấy vui vẻ. Thực lực của hắn hiện tại uy rằng không kém. Thế nhưng so với cường giả chân chính mà nói thì kém xa. Lúc này nhìn thấy Dương trưởng lão giao thủ với Thôi Mệnh phán quan khiến cho Lục Lâm Thiên không hài lòng với thực lực hiện tại của mình. Loại thực lực này so với bọn họ còn kém xa.  

Trong cơ thể, Lục Lâm Thiên vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ năng lượng từ đan dược đồng thời chậm rãi chữa thương. Lúc bình thường Âm Dương Linh Vũ Quyết tu luyện cực chậm, thế nhưng lại chữa thương vô cùng nhanh chóng. Hơn nữa lại thôn phệ năng lượng trong đan dược khiến cho thương thế trên người Lục Lâm Thiên khôi phục đã nhanh lại càng nhanh hơn.  

Trong cơ thể Lục Lâm Thiên, năng lượng chân khí không ngừng xuyên qua các kinh mạch, chữa trị gân cốt và lục phủ ngũ tạng, thương thế đang chậm rãi khôi phục.  

Thương thế của Lục Lâm Thiên tuy rằng nặng, thế nhưng đối với thân thể Lục Lâm Thiên mà nói, chính là một con gián đánh không chết. Trên đại hội Tam tông Tứ môn Thanh Linh Khải Giáp cũng bị vỡ mà có thể nhanh chóng khôi phục lại. Thương thế lúc này tuy rằng nặng thế nhưng còn chưa tới tình trạng giống như khi đó. Cho nên tốc độ khôi phục lúc này rất nhanh.  

Một lát sau, quanh thân Lục Lâm Thiên được bao phủ bởi một vòng quang tráo, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.  

Trong mật thất, lúc này trong lòng sáu mươi Linh giả kia vô cùng nặng nề. Trong lúc mơ hồ bọn họ đều có cảm giác sắp tới sẽ có chuyện xảy ra với bản thân mình.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong Phi Linh môn vô cùng yên tĩnh, chỉ có một số ít đệ tử Phi Linh môn xuất hiện.  

Mà giờ phút này, chác Phi Linh môn ngàn dặm, những việc xảy ra trong vực sâu nhanh chóng lan truyền ra chung quanh. Mấy trấn phụ cận và biên giới sát sơn mạch Vụ Đô lúc này đề tải nói chuyện thường ngày của mọi người đã chuyển thành nói về trận đại chiến.  

Mà người tận mắt chứng kiến trận đại chiến kia chỉ cần đi trên đường là lập tức có một đám người vây quanh để hỏi. Trận đại chiến kia được mọi người truyền miệng càng ngày càng sinh động.  

Đi ở trên đường tùy ý có thể thấy được không ít người đang kể lại, nước bọt văng tung tóe, kể lại trận đại chiến sinh động như thật.  

Mà trong này, thứ khiến cho người ta cảm thấy hứng thú chính là đại chiến của ba Vũ Vương, còn có việc chưởng môn Phi Linh môn truy sát Vũ Suất, điều này khiến cho nhiệt huyết mọi người sôi trào.  

– Ý ngươi nói, lần này Phi Linh môn đánh chết hết người Hắc Sát giáo và Địa Cương môn, Hợp Hoan tông, còn có Côn Sơn môn sao? Không phải là nói giỡn đó chứ? Phi Linh môn có thực lực này sao?  

Tại một nơi sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, nơi bình thường đám dong binh thường tụ tập. Lúc này đang có hơn mười người túm tụm lại, một người thanh niên cảm thấy hoài nghi với thực lực của Phi Linh môn lập tức nhận được không ít ánh mắt khinh bỉ của mọi người.  

– Tiểu tử ngươi biết cái gì? Ta tận mắt chứng kiến. Khi trước Hắc Sát giáo mang theo chúng cường giả Địa Cương môn, Hợp Hoan tông, còn Côn Sơn môn cùng với hai vạn đệ tử tiến tới. Chỉ thấy vị chưởng môn của Phi Linh môn lăng không mà đứng, sau đó thôi động một đại trận thần bí. Hơn nữa lại thêm độc trận của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, đã vây khốn hai vạn đệ tử vào trong.  

– Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng gia nhập Phi Linh môn sao?  

– Ngươi cảm thấy lạ sao? Đó là đương nhiên, còn có Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, hai lão quỷ hung danh vang xa cũng gia nhập Phi Linh môn đó.  

– Hai vạn người của Hắc Sát giáo bị nhốt trong trận? Sau đó thì thế nào?  

– Các ngươi đừng nói vội, nghe ta nói hết.  

Một đại hán Vũ Phách lúc này được hơn mười người chú ý, cảm giác dường như không tồi, hắn nuốt một ngụm nước bọt rồi nói:  

– Chưởng môn Phi Linh môn thôi động trận pháp giết đám đệ tử Hắc Sát giáo, Địa Cương môn, Đoàn Tụ tông, Côn Sơn môn như ngả rạ. Máu chảy thành sông. Mãi tới một ngày một đêm sau, mấy Vũ Suất cửu trọng của Hắc Sát giáo, Địa Cương môn mới liên thủ phá trận ra.  

– Trận pháp này thực lợi hại a.  

– Không nghĩ tới Phi Linh môn còn có trận pháp.  

– Sau đó thế nào?  

– Gấp cái gì, còn không để cho ta nói hết?  

Đại hán trung niên trừng mắt liếc mấy người xen miệng vào nói:  

– Đám người Hắc Sát giáo liên thủ phá trận ra thế nhưng cũng bị đánh chết mấy nghìn người. Mà lúc này đệ tử Phi Linh môn chỉ có không tới bốn nghìn. Thế nhưng thật không ngờ, vị chưởng môn Phi Linh môn gặp nguy không loạn, tọa kỵ Thiên Sí Tuyết Sư ngẩng đầu rống lên một tiếng, tức thì trời đất rung chuyển.  

– Thiên Sí Tuyết Sư lợi hại như vậy sao? Chẳng lẽ là yêu thú thất giai?  

Một thanh niên xấu xí không nhịn được mà xen vào, lập tức bị hai người bên cạnh hắn trừng mắt khiến cho hắn lập tức cúi đầu xuống.  

Đại hán trung niên tiếp tục nói:  

– Chỉ thấy tọa kỵ Thiên Sí Tuyết Sư của chưởng môn Phi Linh môn ngẩng đầu rống lên một tiếng, tức thì trong không trung xuất hiện trăm nghìn yêu thú, trong bầu trời còn có một đám lớn yêu thú phi hành, trên lưng mang theo vạn người tới. Đây đều là thực lực ẩn dấu của Phi Linh môn. Đại quân yêu thú này đều là yêu thú trong sơn mạch Vụ Đô, ngay Cửu Đầu Yêu Giao, Thạch Vượn Yêu vương cũng ở trong đó. Trời đất rung chuyển phong vân biến sắc, dọa cho đám người Hắc Sát giáo thiếu chút nữa tè ra quần.  

– Thế nhưng còn chưa hết, bên trong Phi Linh môn còn có vô số yêu thú lục giai xuất hiện. Trong đó còn có Cửu Vĩ Yêu Hồ lục giai hậu kỳ nha. Mặt khác còn có Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, một hồi đại chiến xảy ra, giết tới mức trời đất tối tăm. Mà lúc này một Vũ Suất nhị trọng tưởng chưởng môn Phi Linh môn dễ bắt nạt, muốn đánh chết hắn. Ai ngờ vị chưởng môn Phi Linh môn kia chỉ dùng hai chiêu trực tiếp đánh chết Vũ Suất nhị trọng này.  

– Có người nói, chưởng môn Phi Linh môn tuổi tác không lớn, cũng chỉ là Vũ Tướng mà thôi, sao có thể đánh chết Vũ Suất?  

Không ít người đều vô cùng nghi hoặc.  

– Các ngươi còn không biết, trò hay còn ở phía sau. Vị chưởng môn Phi Linh môn này tuy rằng là Vũ Tướng, thế nhưng là vũ giả toàn hệ, đánh chết Vũ Suất nhị trọng, lập tức móc ra một thanh thần binh. Thanh thần binh này vô cùng mạnh mẽ khiến cho người nhìn vào đều kinh hồn táng đảm, nào dám ứng chiến, chạy trốn tán loạn. Thế nhưng tốc độ của vị chưởng môn này cực nhanh, thần binh trong chạy trực tiếp chém giết đám người kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play