– Muốn khống chế sơn mạch Vụ Đô không đơn giản, dược liệu bên trong sơn mạch Vụ Đô có không ít thế lực bên Cổ Vực nhìn chăm chăm vào. Ngươi muốn không chế dược liệu không thể nghi ngờ chính là chặt đứt mạch máu của không ít thế lực.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.  

– Đông lão, người thu phục Cửu Đầu Yêu Giao, mấy ngày trước đây ta cũng thu phục Thạch Vượn Yêu Vương và Độc Giác Yêu Ngưu. Hiện tại muốn khống chế dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô không khó. Về phần các thế lực khác thì tạm thời không tính tới. Ngày mai ta sẽ tự mình tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô. Hiện tại những người của thế lực khác bên trong đều giết không tha, dong binh đoàn bình thường nếu không rời khỏi sơn mạch Vụ Đô thì đừng trách ta độc ác.  

Lục Lâm Thiên nói, trong mắt bắn ra hàn ý.  

– Lâm Thiên, ngươi làm như vậy sẽ chân chính khơi mào đại chiến.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh biến sắc nói.  

– Có chuyện đấu giá hội, trong khoảng thời gian này phỏng chừng đại bộ phận tinh lực của các thế lực khác sẽ đặt ở trong trấn Hoa Môn, chờ sau khi bọn hắn bình phục lại thì mười ngày sau trong sơn mạch Vụ Đô đã bị chúng ta giải quyết hơn phân nửa. Về phần khơi mào đại chiến chính là thứ tiểu tử ta chờ mong. Thế lực của Phi Linh môn chúng ta tuy rằng không kém, thế nhưng cũng chưa đủ, cách phát triển nhanh nhất chính là dùng chiến nuôi chiến.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Dùng chiến nuôi chiến? Ngươi định triệt để động thủ sao?  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói:  

– Một khi bắt đầu có lẽ bên trong Cổ Vực sẽ không yên bình nữa.  

– Thứ ba, trong đại bản doanh Cửu Đầu Yêu Giao có không ít dược liệu. Lần này người trên trấn Hoa Môn sẽ tăng lên rất nhiều, ta sẽ đem dược liệu lấy ra. Tới lúc đó lại thêm biến cố trong sơn mạch Vụ Đô, tin rằng giá dược liệu sẽ lại tăng, chúng ta bán đắt cho các thế lực trữ hàng, Phi Linh môn cũng vừa hay cần không ít tiền để phát triển thế lực. Chờ sau khi sơn mạch Vụ Đô khôi phục lại bình thường, chúng ta lại chậm rãi tăng giá cả dược liệu, tới lúc đó là thời điểm bọn chúng khóc không ra nước mắt. Chờ sau khi bọn hắn không nhịn được chúng ta lại tăng giá.  

Khóe miệng Lục Lâm Thiên hiện lên nụ cười lạnh nhạt.  

– Tiểu tử ngươi quả thực đủ độc.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh than thở, đương nhiên hắn hiểu rõ nguyên nhân trong đó. Nếu như thực sự có thể khống chế sơn mạch Vụ Đô thì tương đương với việc khống chế mạch máu dược liệu trong biên giới sát Cổ Vực. Đến lúc đó giá cả sẽ do bọn hắn định đoạt, nếu như các thế lực trắng trợn thu mua trữ hàng vậy thì tuyệt đối sẽ rất thảm. Vừa mới tuột tay thì giá lại tăng cao, có lẽ tới lúc đó sẽ không có ít người tức giận sôi máu.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, đây gọi là lũng đoạn, đến lúc đó giá cả sẽ do bọn họ tính, đương nhiên điều này phải có thực lực tuyệt đối mới làm được.  

– Ngày mai ngươi đi vào trong Cổ Vực sao? Dong binh đoàn của các thế lực lớn có chút thực lực không tồi, ngươi phải cẩn thận một chút, có cần ta đi cùng hay không?  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói với Lục Lâm Thiên.  

– Oánh tỷ, không cần đâu, dong binh đoàn trong sơn mạch Vụ Đô, coi như là dong binh đoàn của các thế lực lớn phái đi nhiều nhất chỉ là Vũ Tướng mà thôi, nếu như mà có Vũ Suất ở bên trong thì Cửu Đầu Yêu Giao cũng không kiêu ngạo được lâu như vậy. Có Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn của Hình đường đi theo ta là đủ rồi.  

Lục Lâm Thiên nói:  

– Sau khi tin tức đấu giá hội truyền ra, Phi Linh môn cần hai vị tọa trấn. Mặt khác ta còn lễ vật cho Đông Lão và Oánh tỷ, các ngươi mau chóng ăn vào hiệu quả sẽ tốt hơn.  

Lục Lâm Thiên nói xong lập tức lấy ra hai hộp ngọc đưa cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.  

– Lễ vật cho chúng ta sao? Để ta nhìn xem một chút.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ mỉm cười, có lễ vật sao lại không thu. Nàng mở hộp ngọc, một cỗ năng lượng lập tức khuếch tán.  

Một lát sau, sắc mặt hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đều đại biến, cảm nhận được vật trong hộp ngọc, sắc mặt hai người biến đổi, vô cùng kinh ngạc. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh kích động nói:  

– Tiểu tử, đây có phải là Thánh quả Vũ Linh trong truyền thuyết của Vân Dương Tông hay không?  

– Không sai. Thánh quả Vũ Linh này đối với việc tăng cường thực lực của Đông lão và Oánh tỷ có lẽ không lớn, thế nhưng đối với việc hai vị muốn đột phá lên Vũ Vương và Linh Vương thì có hiệu quả vô cùng lớn.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Thánh quả Vũ Linh, thực sự là Thánh quả Vũ Linh trong truyền thuyết của Vân Dương Tông.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng có chút kích động, Thánh quả Vũ Linh đối với nàng vô cùng quan trọng, đối với Vũ Suất cửu trọng và Linh Suất cửu trọng mà nói càng là chí bảo. Thực lực không tăng cường được bao nhiêu bọn họ không quan tâm, thứ bọn họ coi trọng chính là sau khi dùng Thánh quả Vũ Linh thì cơ hội đột phá Vũ Vương và Linh Vương sẽ tăng lên năm thành.  

Mà Thánh quả Vũ Linh luôn nằm trong tay Vân Dương Tông, loại bảo vật này không biết có bao nhiêu người mơ ước có được. Thế nhưng Vân Dương Tông không phải là nơi có thể dễ dàng động tới. Ngoại trừ những đệ tử nổi bật trong đệ tử thân truyền ra, ngoại nhân cho dù tốt đến mấy cũng không có được loại bảo vật như thế này.  

Mà loại bảo vật này, đối với Vũ Suất, Linh Suất mà nói tuyệt đối là mê hoặc trí mạng, người tu vi thấp một chút thì coi trọng việc tăng thực lực của Thánh quả Vũ Linh, còn chưa thể cảm giác được tác dụng đối với việc đột phá lên Vũ Vương và Linh Vương.  

– Tiểu tử, lễ này ta thu, đa tạ.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt hiện lên sự cảm kích, loại bảo vật này đối với hắn có tác dụng rất lớn.  

– Đông lão, ngươi mà cũng biết nói tạ ơn ta sao? Quá khách khí rồi nha.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Cái này, ta lỡ lời.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cười nói.  

– Lâm Thiên, lễ này ta cũng không thể nào cự tuyệt, có Thánh quả Vũ Linh này, ta tin rằng không bao lâu nữa cũng sẽ đột phá. Đa tạ.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  

– Hi vọng Oánh tử sớm đột phá, đến lúc đó Phi Linh môn ta đã có cường giả Vũ Vương tọa trấn.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Lâm Thiên, Nam thúc hôm qua đi cùng với ngươi chí ít cũng là Vũ Vương hoặc là Linh Vương, có lẽ còn cao hơn Vũ Vương và Linh Vương, có hắn tọa trấn, Phi Linh môn cũng coi như có thêm cường giả đỉnh cấp.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  

– Oánh tỷ, Nam thúc có chút thương thế trên người, trong thời gian ngắn không thể xuất thủ. Vì vậy Phi Linh môn vẫn phải nhờ Oánh tỷ và Đông lão sau khi đột phá tọa trấn.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Ta dừng lại ở Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong đã lâu, có thánh quả Vũ Linh này, lại được Nam thúc chỉ điểm ngày hôm qua, có lẽ khoảng thời gian gần đây sẽ đột phá. Sau đấu giá hội ta sẽ bế quan thử đột phá một lần xem sao, hy vọng có thể đột phá thành công.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  

– Oánh tỷ, còn một vật nữa cấp cho tỷ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play