Ánh mắt Nam thúc trầm xuống, trong đôi mắt đen láy hiện lên chấn động khiến cho linh hồn người ta run rẩy. Bản Vô Tự Thiên Thư khi trước là do hắn đoạt được ở trong một mật địa.  

- Ngạo Nam huynh, chuyện Linh Vũ giới huynh hiểu rõ nhất. Rốt cuộc nó có lai lịch gì? Linh Vũ giới này xuất hiện từ lúc nào mấy Hoàng tộc chúng ta cũng không biết quá rõ.  

Bắc Cung Kình Thương nhìn Nam thúc, dường như cũng biết một ít chuyện của Nam thúc và Linh Vũ giới.  

Nam thúc cũng không có giấu diếm, đem quan hệ của mình và Linh Vũ giới nói ra một lần. Đám người Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế đã sớm biết rõ.  

Bắc Cung Kình Thương nghe vậy, khẽ nhíu mày, lập tức nhìn qua Lục Lâm Thiên nói:  

- Lâm Thiên, trong tay Linh Vũ giới có hai bản Vô Tự Thiên Thư, con định làm thế nào?  

Lục Lâm Thiên trầm mặc một hồi, nói:  

- Hai vị nhạc phụ, nếu như Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc đối phó với Linh Vũ giới kia thì có lẽ sẽ đơn giản hơn một chút đúng không?  

- Lâm Thiên, Hoàng tộc chúng ta ra tay đối phó với Linh Vũ giới đương nhiên không thành vấn đề. Chỉ khó Hoàng tộc hiện tại trừ con ra đều bị lệnh cấm. Thời điểm này nếu như chúng ta ra tay sẽ khiến cho Thiên Đế chú ý.  

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn Lục Lâm Thiên nói.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên có chút ngưng trọng, thực lực của giới chủ Linh Vũ giới quá mạnh mẽ. Bằng vào thực lực của hắn hiện tại còn xa không phải là đối thủ. Nếu như hắn muốn đối phó cũng không phải là chuyện dễ dàng.  

- Lâm Thiên, việc này chỉ có thể để cho con đi làm. Nếu như con có thể đoạt lại hai bản Vô Tự Thiên Thư trong tay Linh Vũ giới, đến Thiên Trủng, cho dù không hội tụ đủ chín bản Vô Tự Thiên Thư, thế nhưng chỉ cần có Vô Tự Thiên Thư trong tay con sẽ có một đường sinh cơ. Lần này chúng ta nhất định phải tìm đủ chín bản Vô Tự Thiên Thư, nếu không cơ hội sẽ không lớn.  

Bắc Cung Kình Thương nói.  

- Linh Vũ giới, tiểu tử sẽ xem xét.  

Trong mắt Lục Lâm Thiên bắn ra tinh quang, thù của nghĩa phụ Nam thúc, Lăng Thanh Tuyền và Du Thược còn ở trong Linh Vũ giới, hắn tuyệt đối sẽ đi tới Linh Vũ giới.  

- Linh Vũ giới khó đối phó, thế nhưng dùng địa vị của con hiện tại trên đại lục. Chỉ cần vung tay lên, ta tin rằng con sẽ có biện pháp. Cho dù Hoàng tộc không nhúng tay vào, con cũng không chỉ có một mình đi đối phó với Linh Vũ giới.  

Bắc Cung Kình Thương mỉm cười, khóe miệng nở nụ cười có chút khác thường.  

Lục Lâm Thiên cười khổ, xem ra nhạc phụ của hắn không phải người bình thường. Trong lòng đã tính toán tới cả Đế Đạo minh, muốn dùng cả Đế Đạo minh đối phó với Linh Vũ giới.  

- Khoản sổ sách với Linh Vũ giới ta nhất định sẽ đi thanh toán.  

Ánh mắt Nam thúc trầm xuống, khí thế cuồng ngạo từ trên người lan tràn.  

- Lâm Thiên, việc Thập đại Hoàng tộc liên thủ tạm thời không nên tiết lộ ra ngoài. Coi như trong Thập đại Hoàng tộc cũng chỉ có một số ít người rất nhỏ biết rõ. Vì phòng ngừa Thiên Đế phát hiện ra, cho nên không thể tiết lộ ra ngoài.  

Độc Cô Ngạo Vũ nói với Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, trong lòng đối với việc Thập đại Hoàng tộc muốn đối phó với Thiên Đế lại có suy nghĩ khác. Không biết tổ tiên Thập đại Hoàng tộc lưu lại thủ đoạn nào, lại để cho hậu nhân có cơ hội đối phó với Thiên Đế.  

Đối với chuyện Đế giả triệu hoán vào Thiên Trủng, việc này coi như Lục Lâm Thiên cũng lý giải được một chút. Đế giả triệu hoán này chung quy là chỗ tốt lớn nhất trong thiên địa. Chỉ tiếc từ thời viễn cổ tới nay tất cả các Đế giả một khi tiến vào Thiên Trủng đều không có ra. Chưa bao giờ nhìn thấy ai đạt được chỗ tốt gì. Chỉ cần tới Đế giả, cũng không ai thoát khỏi kiếp nạn này.  

Đối với việc Đế giả triệu hoán, giờ phút này Lục Lâm Thiên cũng không nghĩ nhiều. Hắn trải qua cửu tử nhất sinh cũng không ít. Vào Thiên Trủng có lẽ sẽ khiến cho hắn biết thêm được nhiều tin tức che giấu. Nếu như đã không có cách nào thoát vậy thì cứ xông lên. Là phúc thì không phải là họa, là họa thì trốn không thoát.  

- Đúng rồi, Thiên Trủng ở nơi nào?  

Lục Lâm Thiên hỏi mọi người.  

- Con còn biết quá ít.  

Độc Cô Ngạo Vũ mỉm cười, nói:  

- Thiên Trủng ở ngay dưới Phi Linh môn con không xa.  

- Cách Phi Linh môn không xa?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc.  

- Vị trí của Thiên Trủng chính là trong đại điện ở Vụ Tinh Hải.  

Độc Cô Cảnh Văn nói với Lục Lâm Thiên:  

- Ba mươi năm một lần Vụ Tinh Hải sẽ mở ra. Khi đó trong Vụ Tinh đại điện chỉ có người có tu vi Suất cấp mới có thể đi vào. Mà Đế giả triệu hoán vào đại điện Vụ Tinh Hải là đi vào chỗ sâu trong đại điện.  

Dường như Lục Lâm Thiên đã hiểu ra một chút. Ban đầu ở trong đại điện Vụ Tinh Hải hắn cũng cảm giác được bất phàm, vốn hắn còn tưởng rằng chỉ đơn giản như vậy. Không ngờ lại có lai lịch lớn như thế. Thiên Trủng cũng ở trong đại điện Vụ Tinh Hải.  

Lục Tâm Đồng nghe vậy cũng nhíu mày. Lúc trước nàng đạt được độc kinh, truyền thừa của Thiên Độc Tiên tử sư tổ có lẽ là ở trong Thiên Trủng.  

- Ta đã khôi phục hoàn toàn. Chuyện này phải cảm ơn Bắc Cung Hoàng tộc và Thần Thụ tiền bối. Đa tạ.  

Thánh Thủ Linh Đế ôm quyền thi lễ với Bắc Cung Kình Thương, Bắc Cung TInh Mộc và Thiên Mộc Thần Thụ. Lúc này hắn gặp được người của Bắc Cung gia cho nên cũng nên tỏ vẻ cảm tạ một phen.  

- Đây cũng là do Vô Song và Lâm Thiên, không cần khách khí.  

Thiên Mộc Thần Thụ mặc trường bào màu xanh, ngũ quan thanh tú mang theo cảm giác không nói rõ nên lời. Lẳng lặng ngồi đó không nói lời nào. Khí chất trên người cũng rất phức tạp. Biến ảo, tuấn tú, tự nhiên... Tất cả mọi thứ lẫn lộn cùng một chỗ.  

- Thiên Mộc Thần Thụ. Không ngờ trên thế gian này ngoài U Minh còn có linh vật trời sinh khác.  

Mẫu Đơn nhìn Thiên Mộc Thần Thụ, đều là linh vật trời sinh cho nên nàng càng chú ý hắn nhiều hơn.  

- Linh vật trời sinh cũng không ít. Thế nhưng có thể thuận lợi tới thông linh, đột phá Đế cấp dường như đã ít càng thêm ít.  

Thiên Mộc Thần Thụ dường như cũng cực kỳ hứng thú với Mẫu Đơn. Toàn thân phóng ra sinh cơ bừng bừng, khiến cho cả đại điện tràn ngập khí tức giống như có thể khiến cho người ta sống lại.  

Mọi người thương nghị mãi tới trưa mới rời đi. Bắc Cung Kình Thương, Bắc Cung Tinh Mộc, Thiên Mộc Thần Thụ, Độc Cô Ngạo Vũ, Độc Cô Hồn Long rời đi. Bắc Cung Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn thì ở lại.  

- Lâm Thiên, ta cũng nên trở về Độc Cô gia.  

Một lát sau, trong hậu sơn Phi Linh môn, Nam thúc nói với Lục Lâm Thiên.  

- Nghĩa phụ, người còn trở về làm gì?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi.  

- Đại bá vì muốn Độc Cô gia tộc giúp chàng đối phó với Huyết Kiếm Đại Đế, mà trong tộc cũng biết đại bá khôi phục Thần Hoàng khí, cho nên trong tộc thừa cơ bắt đại bá trở lại tộc. Đại bá vì chàng, cho nên cũng chỉ có thể đáp ứng trở lại Độc Cô gia tộc.  

Độc Cô Cảnh Văn ở bên người Lục Lâm Thiên nói.  

- Nghĩa phụ...  

Lục Lâm Thiên lập tức nhìn qua Nam thúc.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play