Tận mắt thấy tất cả chuyện này, hai mắt Quân Lăng Đại Đế tràn ngập vẻ kinh hãi, giờ phút này dường như hắn đã hiểu ra cái gì đó.  

Mấy thời thần sau, Vũ Đế nhất trọng kia bị cắn nuốt sạch sẽ, đan điền khí hải của Lục Lâm Thiên lúc này cực kỳ no đủ, nhưng mà còn chưa tới tình trạng cực hạn. Về phần linh hồn phân thân và hồn anh của người này, không có đại hồn anh trong đầu cho nên đã bị tiểu hồn anh hấp thu. Thế nhưng kim đao màu vàng lại tham lam, cướp đoạt hơn phân nửa chỗ tốt linh hồn.  

Sau khi lần lượt được kim đao màu vàng cứu mạng, bây giờ đối với kim đao màu vàng, Lục Lâm Thiên tuyệt đối không keo kiệt, thậm chí hắn còn hy vọng kim đao màu vàng hấp thu nhiều linh hồn lực một chút. Để xem cuối cùng sẽ có phản ứng gì. Trong lúc mơ hồ Lục Lâm Thiên còn có thể cảm giác được, kim đao màu vàng hấp thu, thôn phệ linh hồn lực đều xảy ra biến hóa rất nhỏ. Loại biến hóa này coi như dùng tu vi của hắn hiện tại, nếu không phải có kim đao màu vàng trong đầu, hắn khó có thể phá hiện ra.  

Cảm nhận chân khí no đủ hơn không ít trong đan điền, thế nhưng cũng còn chưa tới cực hạn. Chuyện này khiến cho Lục Lâm Thiên khϊếp sợ, cũng mừng rỡ không thôi. Dường như sau khi hắn đột phá Đế giả, Huyết Lục tấn chức, đan điền lần nữa khổng lồ hơn không ít, cũng chứng minh so với người có tu vi đồng cấp, hắn mạnh hơn rất nhiều.  

Nhưng mà Lục Lâm Thiên cũng hiểu rõ, sợ rằng sau này hắn muốn đột phá sẽ khó hơn rất nhiều.  

Suy tư một lát, Lục Lâm Thiên khẽ cắn môi, dưới ánh mắt kinh hãi của Quân Lăng Đại Đế, bàn tay ngưng tụ thành trảo.  

Hơn mười thời thần sau, Quân Lăng Đại Đế kia cũng hóa thành thây khô, hồn anh cùng với linh hồn phân thân đều bị đều bị tiểu hồn anh và kim đao màu vàng thôn phệ, đương nhiên, chỗ tốt về linh hồn mà tiểu hồn anh đạt được, còn xa không bằng kim đao màu vàng.  

Sau khi thôn phệ Quân Lăng Đại Đế xong, Lục Lâm Thiên thu thủ ấn lại, khuôn mặt đỏ bừng vì cố gắng chống đỡ. Sau khi thôn phệ Quân Lăng này xong, hai Vũ Đế nhị trọng, một Vũ Đế nhất trọng đã khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác không chị đựng nổi, lập tức khoanh chân ngồi trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, bắt đầu luyện hóa.  

Người khác ở trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm muốn sinh tồn cũng khó có khả năng, căn bản không thể tu luyện trong nơi này. Thế nhưng Lục Lâm Thiên lại không giống vậy, trong thế giới này Lục Lâm Thiên đã sớm phát hiện ra Thái Cổ U Minh Viêm còn có thể tiếp tục khiến cho thân thể hắn nhận được một ít chỗ tốt. Nếu như kéo dài, nhất định chỗ tốt sẽ còn nhiều hơn.  

Bởi vậy Lục Lâm Thiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, bắt đầu khoanh chân ngồi luyện hóa chân khí mênh mông trong cơ thể, dần dà đắm chìm vào bên trong.  

Về phần bốn kiện thần khí còn lại, Lục Lâm Thiên cũng không sốt ruột luyện hóa, ép mấy Đế giả kia ra. Lục Lâm Thiên có chút bận tâm, nếu như mấy Đế giả kia bị ép quá, không chừng sẽ tự bạo, đến lúc đó hắn sẽ gặp phiền phức, mà lúc đó hắn cũng không chiếm được chỗ tốt. Cường giả cấp độ Đế cấp, bất kể là linh giả hay vũ giả, linh lực và chân khí trong cơ thể vô cùng mênh mông. Lãng phí chính là chuyện vô cùng xấu hổ. Huống chi muốn tìm một Đế giả để thôn phệ cũng không phải là chuyện dễ dàng.  

Lục Lâm Thiên tiến vào trong Thiên Trụ giới tu luyện, thời gian từ từ trôi qua. Mà trên đại lục, tin tức Thiên Địa minh bị diệt kinh người cũng đã truyền ra. Trận chiến kinh người kia, Lục Lâm Thiên đồ sát trăm vạn đệ tử Thiên Kiếm môn, đánh chết tất cả cường giả Thiên Địa minh, đao bổ mấy Đế giả cũng được truyền thành đao bổ hai mươi mấy Đế giả.  

Tin tức này tựa như sấm sét trên chín tầng trời khiến cho tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối. Sau khi được người thêm mắm thêm muối, chuyện càng sinh động giống như thật. Tất cả mọi người đều tin tưởng không chút nghi ngờ. Bởi vì Thiên Địa minh hiện tại quả thực đã bị diệt.  

Trên đại lục, ba chữ Lục Lâm Thiên cũng trở thành thần thoại tuyệt đối, trong khoảng thời gian ngắn, vô số người tụ tập tới Phi Linh môn, muốn gia nhập Phi Linh môn. Đội ngũ dài nườm nượp, chật như nêm.  

Mà trong khoảng thời gian này, cả Đế Đạo minh đều xuất động cường giả tiến hành tiêu diệt cơ hồ tất cả các sơn môn trong Thiên Địa minh. Từng sơn môn bị nhổ cỏ tận gốc. Đặc biệt là Nguyệt Long các, Huyễn Hồn môn, Quy Nguyên Môn. Không có đại trận hộ sơn, căn bản không thể ngăn cản cường giả Đế Đạo minh.  

Những sơn môn khác có đại trận hộ sơn, thế nhưng cũng không chèo chống được bao lâu. Lần hành động tiêu diệt này dường như tất cả các sơn môn lớn đều đạt được sự ăn ý với nhau, không có Đế giả xuất hiện, đều là đệ tử trong môn ra tay. Đều tạo cơ hội rèn luyện cho đệ tử trong môn.  

Từng đại thành bị quét qua, những nơi cường giả Đế Đạo minh đi qua, đệ tử Thiên Địa minh hơn phân nửa bị đánh chết.  

Cả đại lục triệt để rung chuyển, lòng người khắp nơi bàng hoàng. Những chuyện này chỉ xảy ra trong khu vực của Thiên Địa minh. Đối với tất cả các sơn môn lớn trong Đế Đạo minh đều không có bất kỳ sự ảnh hưởng nào.  

Trên Lan Lăng sơn trang, một màn sáng cực lớn bao phủ cả Lan Lăng sơn trang. Trên màn sáng, quang mang chói mắt quanh quẩn. Ngoài đại trận lúc này có cường giả Phi Linh môn đang vây công.  

Ngoài Lan Lăng sơn trang, cường giả Phi Linh môn tràn ngập. Trên không trung có một mảng lớn mây đen chập chờn, nếu như nhìn kỹ không khó phát hiện ra đây không phải là mây đen là một đám yêu thú phi hành đông nghịt. Bên trong có không ít yêu thú bát giai. Còn có cường giả Phi Linh môn cũng tới.  

Yêu thú Phi Linh môn cùng với đệ tử tinh anh Ngoại đường, Vũ đường lúc này đứng thẳng trước Lan Lăng sơn trang, thanh thế mạnh mẽ lan tràn. Từng cỗ chân khí linh lực, yêu nguyên tuôn ra, hội tụ thành khí thế tràn ngập không trung. Bên trong còn có sát khí ngập trời. Cả không trung phong vân biến sắc. Những ngày này chúng cường giả cùng với yêu thú, linh thú Phi Linh môn đều từ gϊếŧ chóc mà kéo tới đây, toàn thân tràn ngập sát khí, mùi máu tươi, càng khó có thể đối phó.  

Trên không trung phong vân biến sắc, giống như là dấu hiệu trước bão tố. Đám yêu thú, linh thú khổng lồ giống như mây đen bao phủ bầu trời, từng đạo sát khí che khuất bầu trời khiến cho tất cả mọi người kinh hãi.  

- Người Phi Linh môn đánh tới, chạy mau.  

- Có gì mà phải trốn? Người Phi Linh môn không gϊếŧ bình dân. Chúng ta không cần trốn. Phi Linh môn chỉ gϊếŧ đệ tử Lan Lăng sơn trang mà thôi.  

- Đại Địa Vương giả Niếp Phong đã nói, chỉ cần không phải là đệ tử Lan Lăng sơn trang thì không phải là đối tượng Phi Linh môn đồ sát. Chúng ta cũng không phải là người của Lan Lăng sơn trang.  

Trong đại thành bên ngoài Lan Lăng sơn trang, mọi người run sợ, bối rối không thôi. Nhìn Lan Lăng sơn trang to lớn phía xa, trước kia nơi này chính là thánh địa trong lòng tất ca mọi người, kiến trúc to lớn kia cao không thể chạm tới, thế nhưng lúc này lại bị cường giả Phi Linh môn gắt gao vây khốn.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play