- Sư huynh, huynh đột phá rồi sao? Linh Điệp bị gϊếŧ, vô số đệ tử Vạn Thú Tông ta bị gϊếŧ. Rốt cuộc ta cũng đợi tới lúc huynh đột phá, huynh mau ra báo thù đi.  

Tiếng gầm lớn này vang vọng, Thiên Ải Thú Đế lập tức lớn tiếng nói, khuôn mặt trắng bệch nở nụ cười dữ tợn.  

Trong sát na này, ánh mắt chúng cường giả bỗng nhiên nhìn về phía một ngọn núi kỳ lạ ở chỗ sâu trong Vạn Thú Tông, ngọn núi này do năm ngọn núi hợp lại, năm ngọn núi này nghiêng vào bên trong, cao vυ"t trong mây, không ngờ tới đỉnh lại xác nhập vào lại thành một ngọn núi khổng lồ.  

Ngọn núi này cao vυ"t trong mây, giống như một ngọn tháp sừng sững đứng trong thiên địa, rộng lớn mà nguy nga.  

Mà lúc này không trung trên ngọn núi khổng lồ kia phong vân biến sắc, một cỗ khí tức mênh mông lan tràn ra, bên trong gió nổi mây phun, lập tức có một đạo lưu quang màu vàng bắn ra.  

- Trong Vạn Thú Tông còn có cường giả.  

Mí mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, trong Vạn Thú Tông có Thiên Ải Thú Đế và Điện Tinh Linh Yêu Điệp, tương đương với hai Đế giả, chẳng lẽ còn có một Đế giả khác?  

Sưu...  

Trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, không gian ầm ầm run rẩy, trên không trung, một đạo lưu quang màu vàng đột nhiên xuất hiện trên không trung, một cỗ khí tức kinh khủng lan tràn, làm ảnh hưởng tới linh hồn của mọi người.  

- Đúng là Đế giả.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên biến hóa, khí tức khủng bố trên thân người này lan tràn ra khiến cho linh hồn người ta run run, khí tức so với Thiên Ải Thú Đế mạnh hơn rất nhiều, khí tức so với Điện Tinh Linh Yêu Điệp còn mạnh hơn.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn chăm chú vào trên thân thể người này, tuổi chừng bảy mươi, có mái tóc dài trắng bạc, thân thể gầy gò, so với Thanh Hỏa lão quỷ không khác gì nhau. Thế nhưng ở trong thân thể gầy gò này lại ẩn chứa khí tức uy áp khủng bố.  

- Rất mạnh.  

Lục Lâm Thiên nhìn người này, hai hàng lông mày nhíu lại, trên mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.  

- Lâm Thiên, cẩn thận người này, có lẽ hắn chính là Hung Hồn Linh Đế mà Vân Khiếu Thiên và Lữ Chính Cường đã từng nói qua. Là sư huynh đồng môn với Thiên Ải Thú Đế, nghe nói thời điểm đột phá Đế giả còn sớm hơn Thiên Ải Thú Đế rất nhiều. Tu vi có lẽ là Linh Đế nhị trọng đỉnh phong, bộ dáng này dường như vừa mới đột phá, có khả năng là Linh Đế tam trọng.  

Nam thúc truyền âm nói với Lục Lâm Thiên.  

- Vừa mới đột phá sao? Khí tức này dường như có chút không đúng.  

Lục Lâm Thiên nhìn lão giả mặc áo bào màu vàng trên không trung, trong đôi mắt của lão giả tóc bạc này có huyết sắc chớp động, khí tức trên người cuồng bạo, chấn động vô cùng mạnh.  

- Sư huynh, Linh Điệp chết rồi. Vô số đệ tử Vạn Thú Tông ta đã chết, huynh nhất dịnh phải báo thù cho bọn họ.  

Lúc này đám người Nam thúc đều nhìn vào trên người lão giả tóc bạc kia, không tiếp tục động thủ với Thiên Ải Thú Đế, khí tức trên người lão giả tóc bạc kia khiến cho chúng Đế cảm thấy tim đập nhanh, cùng với cảm giác nguy hiểm.  

- Linh Điệp, là các ngươi gϊếŧ Linh Điệp?  

Trong chớp mắt ánh mắt lão giả tóc bạc này đỏ tươi, ánh mắt cuồng bạo nhìn Lục Lâm Thiên và Tiểu Long.  

- Lục Lâm Thiên, người này có tu vi Linh Đế nhị trọng đỉnh phong, vừa rồi hẳn đang trong lúc quan trọng khi đột phá, các ngươi gϊếŧ linh thú bổn mạng của hắn, hắn cũng bị ảnh hưởng cho nên hiện tại có chút tẩu hỏa nhập ma. Cũng chưa đột phá xong toàn bộ, tu vi hẳn đã đặt nửa chân tới Linh Đế tam trọng, thế nhưng lại nửa tỉnh nửa điên.  

Con mắt màu đỏ của Mẫu Đơn cảnh giác nhìn về phía lão giả mặc áo bào vàng có mái tóc bạc kia, ánh mắt vô cùng ngưng trọng.  

Mọi người nghe vậy, mặc dù có chút kỳ quái nữ tử áo đỏ này làm sao có thể biết rõ tu vi của lão giả tóc bạc kia, thế nhưng nghe thấy mấy chữ đặt nửa chân tới Linh Đế tam trọng, cả đám lập tức biến sắc.  

Đặc biệt là đối với Đế giả mà nói, thân là Đế giả, bọn họ rất rõ ràng, mỗi một trọng chênh lệch ở cấp độ Đế giả, cách xa một trọng chính là cách biệt giữa trời và đất.  

Huống chi lão giả tóc bạc này lại nửa chân đặt tới tình trạng Linh Đế tam trọng, mọi người chỉ là Đế cấp nhất trọng mà thôi.  

- Đặt nửa chân tới Linh Đế tam trọng, đủ để khủng bố.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo, nhạc phụ Vân Khiếu Thiên và Lữ Chính Cường vội vàng tới Phi Linh môn, cảnh báo hắn cẩn thận với Vạn Thú Tông, có lẽ là do Vạn Thú Tông này còn có một cường giả khủng bố như vậy. Hơn nữa vừa rồi còn mới đột phá, thế nhưng dường như vận khí không tốt, không ngờ lại tẩu hỏa nhập ma.  

Sưu Sưu.  

Sắc mặt mọi người ngưng trọng, khí tức trên người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Thánh Linh lão tổ cùng với những cường giả khác lúc này không ngừng lan tràn ra, bọn họ đã chuẩn bị tốt.  

- Ngày hôm nay tất cả các ngươi phải chết.  

Hai mắt lão giả mặc áo bào màu vàng nhìn chằm chằm chung quanh, miệng hét lớn một tiếng, hai mắt càng thêm đỏ hồng, linh lực toàn thân cuồng bạo tuôn ra, dẫn động năng lượng trong thiên địa, mang theo công kích linh hồn khủng bố trong thoáng chốc bao phủ không trung.  

Dưới cỗ khí tức khủng bố này, linh hồn của phần lớn người run rẩy, Thánh Linh lão tổ, Kim Lang Đại đế, Bạch Long Đại Đế cùng với mọi người cũng bị cỗ khí tức khủng bố này áp chế linh hồn, cảm thấy có chút khó chịu.  

Mọi người chỉ là Đế cấp nhất trọng, tất cả mọi người so sánh với lão giả tóc bạc nửa chân đặt tới Linh Đế tam trọng mà nói, chênh lệch quá lớn.  

Giờ phút này, đám người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Mẫu Đơn, còn có Tiểu Long, Nam thúc đều không có chuyện gì, bọn họ còn có thể chống lại công kích linh hồn này, những người khác trong lúc vô hình đã chịu ảnh hưởng.  

- Tất cả các ngươi lui về phía sau.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, lực lượng linh hồn khủng bố áp chế, Đế giả bình thường khó có thể chống lại, mà hắn lại không sợ công kích linh hồn.  

Lại nói lúc này Lục Lâm Thiên cũng rất muốn biến rõ tu vi thực lực cụ thể của mình đến mức nào, cần tìm một người để nghiệm chứng một chút. Hung Hồn Linh Đế trước mặt này cũng không tệ, cho dù là không địch lại, Lục Lâm Thiên tự tin mình cũng có thể bình yên.  

Bắc Cung Vô Song cùng với Độc Cô Cảnh Văn đang muốn ra tay tương trợ cùng với những người khác nghe vậy khẽ biến sắc, chậm rãi lui về phía sau một chút, từng đạo khí tức cảnh giác nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên.  

- Lục Lâm Thiên. Để ta giúp ngươi, ta không nhất định có thể làm gì được gia hỏa đó, thế nhưng hắn cũng không làm gì được ta.  

Âm thanh như chuông bạc, giống như ma âm truyền ra.  

Dứt lời, thân ảnh Mẫu Đơn lóe lên, thân thể mềm mại, uyển chuyển lập tức tiến lên, trên người mặc một bộ cung trang màu đỏ giống như máu tươi đang lưu động. Đường cong linh lung, bay bổng, khí tức mê người mang theo kịch độc, giống như một đóa hoa mẫu đơn diễm lệ mang theo kịch độc vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play