Xuy lạp lạp…  

Chỉ nháy mắt bên trong không gian lôi điện hiện ra một đạo tử sắc lôi đình cắt qua hư không, nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu Chu Hồng Viễn của Huyền Sơn môn.  

Chu Hồng Viễn hoảng sợ, toàn thân run rẩy không thể nhúc nhích.  

Oanh long!  

Lôi đình lướt ra, nháy mắt ầm ầm hạ xuống, trực tiếp nện lên người Chu Hồng Viễn, khải giáp phòng ngự lập tức nứt nẻ, tử sắc điện mang truyền khắp toàn thân hắn.  

Phanh!  

Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, thân hình Chu Hồng Viễn hóa thành mảnh nhỏ, căn bản không thể ngăn cản lôi đình oanh kích, Chu Hồng Viễn bị đánh chết, mà Vũ Tôn tam trọng gần bên cũng không tránh khỏi vận rủi, lôi đình hung hăng đánh xuống, thân hình hắn lập tức bị đánh chết tại chỗ.  

- Lục Lâm Thiên, Huyền Sơn môn sẽ không bỏ qua ngươi!  

Bình Sơn vừa bị Cực Lạc tam quỷ oanh lui, nhìn thấy đệ tử Huyền Sơn môn đã chết hầu như không còn, khuôn mặt dữ tợn, hai mắt đỏ đậm quát to.  

- Chết tới nơi rồi, ngươi còn hung hăng càn quấy cái gì!  

Hư ảnh lại đánh tới, uy thế kinh người bao phủ cả không trung.  

- Đồ khốn!  

Bình Sơn quát lớn, trong mắt hiện vẻ hung ác bạo ngược, cơn giận ngập trời bộc phát, ánh mắt oán độc đảo qua hư ảnh khổng lồ cùng Lục Lâm Thiên đứng bên trong không gian lôi điện, thủ ấn biến hóa, chân khí đột nhiên kéo lên, thân hình bành trướng, khe không gian trực tiếp vỡ ra, lao thẳng về hướng Cực Lạc tam quỷ.  

- Đáng chết, lại muốn tự bạo hồn anh!  

Hư ảnh trầm xuống, thực lực Bình Sơn không yếu, ba người họ chỉ dựa vào Tam Tinh trận mới có thể áp chế, đây là vì Bình Sơn cũng đã tiêu hao cạn kiệt, nhờ vậy mới nhặt được tiện nghi áp chế hắn.  

Lúc này Bình Sơn lại muốn tự bạo, với tu vi của hắn uy lực sẽ lớn.  

Lần này Cực Lạc tam quỷ cũng không dám né tránh, lần trước né tránh Liễm Linh cũng đã bị tam tiểu thư khiển trách, lần này nếu còn lặp lại lần nữa sẽ bị tam tiểu thư trách tội.  

- Lui về cho ta!  

Ánh mắt hư ảnh trầm xuống, giẫm mạnh xuống đất, mặt đất rung động vỡ tan, năng lượng hội tụ mang theo uy thế kinh người hung hăng đánh thẳng một quyền oanh thẳng vào Bình Sơn, dư âm năng lượng khuếch tán ầm vang quanh quẩn cả thiên không.  

- Tự bạo hồn anh, bản tôn chết cũng không bỏ qua các ngươi!  

Bình Sơn hét lên một tiếng thê lương, ánh mắt vô cùng oán độc, thân hình lập tức nổ tung, cả không gian đều bị chấn nổ.  

Oanh!  

Tiếng nổ ầm vang cả không trung, uyển như tiếng sấm, sơn băng địa liệt, thậm chí sơn thể đều chấn động sụp đổ.  

Phốc!  

Hư ảnh không kiên trì được bao lâu liền ầm ầm chấn vỡ, thân ảnh ba người bay ngược ra ngoài, phun ra máu tươi, thân thể nện xuống quảng trường, lực lượng hồn anh tự bạo còn cường hãn hơn trong tưởng tượng của bọn họ.  

Oanh long!  

Trong không gian lôi điện, một đạo lôi đình giáng xuống, tông chủ Âu Dương Huyền Linh Địa Linh Tông hoảng hốt, đôi mắt nhìn chằm chằm tử sắc lôi đình đánh xuống, trên khuôn mặt phong vận đã biến thành trắng bệch, nàng không cách nào chạy thoát.  

Sưu!  

Trong tích tắc một thân ảnh đã xuất hiện trước người Âu Dương Huyền Linh, khóe môi loang lổ vết máu, một đạo linh lực quang trụ trực tiếp đánh lên ngăn cản lôi đình.  

Oanh long!  

Lôi đình va chạm cùng quang trụ, khe không gian lập tức nổ tung.  

Đặng đặng!  

Thân ảnh kia kéo theo Âu Dương Huyền Linh bật lui, muốn chạy ra khỏi không gian lôi điện, mà người này chính là Lục Linh Tôn giả vừa dùng hai linh hồn phân thân làm trả giá để thoát thân.  

- Muốn chạy trốn, không dễ dàng như vậy!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên thoáng đổi, tâm thần vừa động, lôi vân cuồn cuộn, từng đạo tử sắc lôi đình như thác nước treo giữa không trung, đem đường đi của Lục Linh cùng Âu Dương Huyền Linh phong tỏa.  

Lôi uy kinh người lan tràn, phong vân biến sắc, kể cả Thất Tinh cùng Thanh Oản đều không dám tiến vào khu vực này tiếp tục vây đánh Lục Linh.  

- Ngươi nghĩ biện pháp trốn đi, nếu có thể chạy trốn, thông tri cường giả trong tông không tiếc hết thảy trả giá phải gϊếŧ chết Lục Lâm Thiên, nếu còn lưu hắn lại tuyệt đối là tai họa lớn nhất!  

Sắc mặt Lục Linh trắng bệch, vừa nói thủ ấn vừa biến hóa, khe không gian xuất hiện, đẩy mạnh Âu Dương Huyền Linh vào trong khe không gian, tiếp theo sau ánh mắt oán độc nhìn Lục Lâm Thiên:  

- Lục Lâm Thiên, hết thảy hôm nay, bản tôn buộc ngươi trả giá!  

Vừa dứt lời, Lục Linh kết xuất thủ ấn, khí thế trên mặt lại tiêu thăng, mạnh hơn thời kỳ toàn thịnh không ít.  

- Lại dùng hồn anh tự bạo!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, người này cũng ngoan độc, vẫn lựa chọn phương pháp này.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên lập tức ngưng trọng, thủ ấn biến hóa, chân khí tràn ra, từ trong Tử Lôi Huyền Đỉnh bắn ra một đạo lôi đình lớn như cánh tay hài nhi, như điện long rít gào giáng xuống, ầm ầm rơi xuống dưới.  

- Lục Lâm Thiên, bản tôn tuyệt không buông tha ngươi!  

Sắc mặt Lục Linh trắng bệch tới cực điểm, tiếng quát thê lương âm trầm, dùng hơi chân khí cuối cùng đánh ra khe không gian, trong giây lát thân hình bành trướng tới cực hạn, trực tiếp lao thẳng về hướng điện long đang nện xuống, hai bên hung hăng va chạm lẫn nhau.  

- Minh chủ cẩn thận!  

Cường giả Đế Đạo minh hét lớn, cũng không thể ra tay giúp đỡ được gì, trơ mắt nhìn hai cỗ lực lượng đυ.ng vào nhau, trong khoảnh khắc tử sắc thiểm điện khuếch tán.  

Oanh long!  

Không gian nổ tung, quang mang mạnh mẽ chói mắt, khe không gian lan tràn tối đen, thân hình Lục Linh hóa thành mảnh nhỏ.  

Phanh!  

Kình khí dư âm trút xuống, mang theo linh hồn công kích xuyên thấu qua Thanh Linh khải giáp trực tiếp xâm nhập vào người Lục Lâm Thiên, lực lượng này còn mạnh hơn Liễm Linh tự bạo.  

Phốc!  

Lục Lâm Thiên trúng đòn nghiêm trọng, phun trào máu tươi, ngũ tạng lục phủ bị chấn động lệch vị trí.  

Xuy!  

Thân hình Lục Lâm Thiên văng ra xa, sắc mặt trắng bệch, mà tử sắc lôi vân cũng bị chấn nát.  

- Thu!  

Cùng một thời gian thủ ấn biến hóa, Lục Lâm Thiên thu lại Tử Lôi Huyền Đỉnh, tuy trả giá chút đại giới nhưng vẫn chưa ảnh hưởng gì lớn đối với hắn.  

- Xuy!  

Âu Dương Huyền Linh đã phá không xuyên ra ngoài ngàn thước, khi quay đầu lại đã thấy Lục Linh hóa thành mảnh nhỏ.  

- Chết đi!  

Một tiếng quát vang lên, thân ảnh Lục Tâm Đồng nháy mắt xuất hiện trước mặt Âu Dương Huyền Linh, một đạo dải lụa độc khí xuyên thủng không gian, nháy mắt rơi lên người Âu Dương Huyền Linh, đánh chết nàng ngay giữa không trung.  

- Lục Lâm Thiên bị thương, mọi người liều mạng!  

Hãn Thiên tôn giả quát lớn, nhận thấy được Lục Lâm Thiên bị thương, điều này làm cường giả Thiên Địa minh vui mừng, nguyên lai vẫn có cách đối phó hắn.  

- Chư vị, gϊếŧ a!  

Lúc này nhóm người Linh Vũ giới cùng nhóm tán tu cũng chỉ còn lại chừng hai ba mươi người, mà cường giả Đế Đạo minh nhân cơ hội lao tới đuổi gϊếŧ.  

Oanh long long!  

Một đám cường giả đồng loạt ra tay không chút lưu tình, hiện tại Đế Đạo minh đã hoàn toàn áp chế.  

- Ca ca, thế nào?  

Lục Tâm Đồng đi tới bên cạnh Lục Lâm Thiên, đưa mắt nhìn lướt toàn trường, ngoại trừ vừa rồi nàng đánh chết Âu Dương Huyền Linh cũng không tiếp tục ra tay.  

Lục Lâm Thiên lắc đầu, cảm giác được khí tức của Lục Tâm Đồng, thoáng sững sờ hỏi:  

- Tâm Đồng, muội lại đột phá sao?  

- Cũng chiếm được một ít ưu đãi!  

Lục Tâm Đồng cười nói.  

- Tốt, không sao là tốt rồi!  

Lục Lâm Thiên cũng không kinh ngạc, cười nói. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play