– Tâm cảnh Đế giả chính là một loại cảnh giới, một loại cảnh giới kỳ lạ, chỉ có tâm thanh tịnh mới có thể đạt tới cảnh giới Đế giả. Đồn rằng sau khi đạt tới loại cảnh giới này chỉ còn cách Đế giả một bước ngắn.  

Huyền Hạo nói.  

– Tâm cảnh cao như vậy sợ rằng cũng chỉ có Đế giả mới có được.  

Lục Lâm Thiên nói, tâm cảnh càng cao chỗ tốt cũng càng lớn. Nhớ ngày đó Bạch Linh cùng đám yêu thú như Nghịch Lân Yêu Bằng từ trong mật địa Vân Dương Tông đi ra, bởi vì có quan hệ với phương diện tâm cảnh cho nên tu luyện cực kỳ nhanh chóng.  

– Nói như vậy cũng chỉ là phiến diện. Thế nhưng ngươi càng lên cao trên Thanh Long phong thì chỗ tốt thu được càng lớn.  

Huyền Hạo nói với Lục Lâm Thiên:  

– Phải biết rằng người có tu vi cao hơn một chút, chỉ bằng vào uy áp giai vị cũng có thể làm ảnh hưởng tới người có tu vi thấp hơn, chuyện này cũng có liên quan tới phương diện tâm cảnh. Nếu như ngươi có tâm cảnh cường hãn, đối với việc tu luyện có sự trợ giúp cực lớn. Cho dù là người có tu vi cao hơn ngươi ở trước mặt ngươi cũng không có cách nào tạo thành uy áp với bản thân ngươi, cho nên ngươi có thể ứng phó tự nhiên.  

– Mẫu thân, Thanh Long phong mạnh hơn hay là mật địa truyền thừa mạnh hơn?  

Tiểu Long nghe vậy lập tức hỏi Long Bích Hàm.  

– Đương nhiên là mật địa truyền thừa mạnh hơn một chút. Mật địa truyền thừa chính là nơi mà tiền bối của tộc chúng ta lưu lại, có thể nhận được bao nhiêu truyền thừa của tiền bối phải xem tiên phú của bản thân.  

Long Bích Hàm nói với Tiểu Long:  

– Ngày mai con phải đi tiếp nhận truyền thừa. Nếu có thể đạt tới cấp bậc mà mẫu thân cũng không có cách nào đạt tới thì chính là vinh hạnh của Thanh Long Hoàng tộc ta.  

– Tiểu Long, ngày mai đệ phải tiếp nhận truyền thừa sao?  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc hỏi, lần trước sau khi Tiểu Long từ trong mật địa truyền thừa của Huyền Vũ Hoàng tộc đi ra đã là bát giai hậu kỳ. Vậy thì lần này sau khi nhận được truyền thừa, không biết thực lực sẽ tăng lên thêm bao nhiêu.  

– Vâng.  

Tiểu Long gật đầu, thanh âm vang lên trong đầu Lục Lâm Thiên:  

– Lão đại, truyền thừa của Thanh Long Hoàng tộc, có ngu mới không muốn. Lúc trước náo loạn đệ đã nghĩ tới điểm này. Còn có lão đầu tử kia dùng phép khích tướng để cho đệ tham gia đại hội bốn tộc, tưởng đệ mắc lừa sao? Đệ không bị mắc lừa, hiện tại chúng ta đang phải đối phó với Thiên Địa minh và Linh Vũ giới, chờ sau khi đệ làm quán quân trên đại hội bốn tộc, khi đó chức vị tộc trưởng của Thanh Long Hoàng tộc chính là của đệ. Khi đó đệ sẽ mang Thanh Long Hoàng tộc trợ giúp huynh thu thập Thiên Địa minh cùng Linh Vũ giới.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên cảm động, vốn hắn tưởng rằng Long Ngộ kia hảo tâm, vì Tiểu Long mà nhượng bộ. Không ngờ Tiểu Long cũng không phải dễ bắt nạt, lại có chủ ý với cả Thanh Long Hoàng tộc.  

– Lão đại, đệ đi tiếp nhận truyền thừa, huynh tu luyện trên Thanh Long phong, đến lúc đó để xem trong chúng ta ai lợi hại hơn.  

Tiểu Long nói.  

– Tốt, chúng ta thi một lần.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Tỷ tỷ.  

Bên ngoài đình viện, một thanh âm vang lên, thân ảnh xinh đẹp của Long Yên lập tức xuất hiện. Mà lúc này bên người Long Yên còn có một nữ tử mặc bộ váy màu hồng.  

Hai tỷ muội Long Yên và Long Bích Hàm đều là người tuyệt mỹ khiến cho thiên địa động dung, giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian. Mà khi ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn thấy nữ tử mặc váy hồng kia không khỏi kinh ngạc. Nữ tử này tuổi chừng hai mươi sáu, trên người mặc một bộ váy hồng, lộ ra đường cong mềm mại. Da thịt trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo, đúng là một mỹ nhân hại nước hại dân.  

– Nhị tỷ, sao tỷ tới đây?  

Mà khi nhìn thấy nữ tử mặc váy hồng này, Thần Hi lại biến sắc.  

– Bái kiến Đại công chúa Bích Hàm.  

Nữ tử mặc váy hồng xuất hiện lập tức dịu dàng thi lễ với Long Bích Hàm. Bộ váy trên người nhẹ nhàng phiêu động, khiến cho bên trong vẻ tuyệt mỹ của nàng lại có thêm sự ôn nhu. Mái tóc đen sau đầu được buộc lên, có vài lọn tóc rũ xuống trước ngực, lộ ra một chút vũ mị.  

– Thần Nhu công chúa có lễ.  

Long Bích Hàm khẽ khom người nói:  

– Sao hôm nay ngươi lại có nhãn hứng tới Thanh Long Hoàng tộc ta?  

– Để Đại công chúa chê cười rồi, đều là do tiểu nha đầu Thần Hi kia một mình chạy ra ngoài khiến cho trưởng lão trong tộc sợ nàng gây ra tai họa, cho nên mới phái ta ra tìm nó. Không ngờ nha đầu này lại chạy tới Thanh Long Hoàng tộc. Những ngày này nó không gây thêm phiền toái gì cho chư vị đó chứ?  

Nữ tử mặc váy hồng khẽ nói.  

– Đương nhiên là không rồi, Thần Nhu công chúa cũng có thể thấy đấy.  

Long Yên khẽ mỉm cười nói.  

Lúc này ba nữ tử tuyệt mỹ đứng chung một chỗ khiến cho Lục Lâm Thiên cả kinh, ba nữ nhân này đều tuyệt sắc tới kinh người a.  

– Đương nhiên ta sẽ không khách khí với các ngươi.  

Nữ tử mặc váy hồng nhẹ nhàng cười, lập tức nhìn về phía Thần Hi đang trốn tránh mình, nói:  

– Nha đầu nhà muội náo loạn đủ chưa? Nên trở về nhà rồi.  

– Tỷ tỷ, không về có được không? Muội còn chưa chơi chán mà.  

Thần Hi chu miệng, thân thể ngạo ngễ đứng thẳng, cực kỳ hấp dẫn.  

– Nha đầu này, mau cùng ta trở về.  

Nữ tử mặc váy hồng liên tục bước tới, đi về phía THần Hi.  

– Muội không về.  

Thần Hi chu miệng, lập tức trốn tới sau lưng Lục Lâm Thiên. Hiện tại chỉ có Lục Lâm Thiên mới có thể giúp nàng tránh thoát được một kiếp.  

– Nếu như muội không về khi đó có thể phụ thân sẽ tới đây, khi đó …  

Nữ tử mặc váy hồng đi tới bên người Lục Lâm Thiên, vì có Lục Lâm Thiên ngăn cản cho nên cũng không có cách nào bắt lấy Thần Hi. Mắt nhìn thấy Lục Lâm Thiên đang nở nụ cười, trên gò má bắt đầu có chút đỏ ửng.  

– Muội còn chưa chơi chán, khi nào muội chơi chán sẽ tự mình trở về.  

Thần Hi trốn sau lưng Lục Lâm Thiên nói.  

Nữ tử mặc y phục màu hồng nhìn thấy Lục Lâm Thiên đang nở nụ cười vô lại, lại nhìn về phía Thần Hi đang trốn sau lưng Lục Lâm Thiên nói:  

– Nếu như muội lại không nghe lời ta sẽ động thủ.  

– Thần Hi, trở về đi.  

Lục Lâm Thiên bị kẹp giữa hai người, quay đầu nói với Thần Hi sau lưng.  

– Ta còn muốn chơi thêm vài ngày.  

Thần Hi chu miệng, vô cùng không tình nguyện nói.  

– Hay là trở về đi, người trong tộc ngươi đang tìm ngươi khắp nơi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, lập tức ghé tai Thần Hi thấp giọng nói vài lời.  

– Vậy được rồi, ta trở về trước.  

Nghe thấy Lục Lâm Thiên nói, thái độ của Thần Hi lập tức thay đổi, đi tới bên người nữ tử mặc y phục màu hồng rồi nói:  

– Nhị tỷ, muội đi về với tỷ là được.  

– Không biết vì này là……  

Nữ tử mặc váy hồng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phái Lục Lâm Thiên. Khí tức của nhân

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play