Bảy sơn môn khác trong Tứ các Tứ đảo lúc này cũng khϊếp sợ, cường giả các sơn môn đều quay về sơn môn. Trong các sơn môn lớn cảnh giác tới cao độ. Địa Viêm đảo bị san bằng, rốt cuộc là ai làm. Trong đại lục này thế lực có thể vô thanh vô tức làm được điều này sợ rằng còn chưa có một ai. Cho dù là Liên thủ cũng không đến nỗi vô thanh vô tức như vậy.  

Toàn bộ Đông Hải khϊếp sợ,  

bảy sơn môn còn lại trong Tứ các Tứ đảo chấn động, phái cường giả ra đi tìm hiểu tin tức. Thế nhưng lại không có bất luận thu hoạch nào, giống như không có một chút giấu vết nào vậy.  

Tuy rằng không có bất luận một chút tin tức nào, thế nhưng có người nói phụ cận thi thoảng có người nhìn thấy, lúc màn đêm buông xuống toàn bộ Địa Viêm đảo tức thì đen kịt, giống như là bị thứ gì đó bao phủ, hoàn toàn là một mảnh hắc ám, thế nhưng cũng không có ai chú ý.  

Trong lúc Đông Hải chấn động thời gian cũng dần dần trôi qua. Trong nháy mắt đã trôi qua ba tháng. Trong ba tháng này, dường như mọi việc yên bình hơn một chút. Thế nhưng đối với các sơn môn lớn thì lại không lúc nào không cảnh giác. Người của các sơn môn lớn biết thực lực của Địa Viêm đảo, thực lực như vậy không ngờ lại vô thanh vô tức bị san bằng. Muốn làm được điều này cần thực lực rất mạnh mới có thể làm được. Chí ít loại lực lượng này sợ rằng không có bất kỳ thế lực nào trên đại lục có được.  

Thời gian ba tháng, các thế lực lớn trong Cổ Vực, đại lục Linh Vũ cũng nhân được tin tức này từ Thiên Địa các. Tin tức này so với việc Phi Linh môn xuất hiện Đế giả còn chấn động hơn. Bởi vì tin tức này chính là Địa Viêm đảo trong vòng một đêm biến mất không thấy. Tin tức như vậy đủ để khiến cho tất cả các sơn môn lớn thấp thỏm không yên.  

Các sơn môn lớn lập tức khẩn trương, bố trí và đề phòng.  

Mà trong Phi Linh môn tất cả đều vô cùng yên tĩnh. Linh Thiên môn và Vân Dương Tông cũng phái người tới Phi Linh môn dò hỏi một chút rồi rời đi.  

Lục Lâm Thiên vẫn hôn mê bất tỉnh như cũ, vì vậy hai nàng Lữ Tiểu Linh cùng Vân Hồng Lăng vẫn ở lại Phi Linh môn.  

Mà theo thời gian trôi qua, cường giả gia nhập Phi Linh môn gần đây so với cường giả trước đây gia nhập Phi Linh môn tăng lên trên diện rộng. Cường giả đến gia nhập Phi Linh môn cuồn cuộn không dứt, thế nhưng cũng không phải ai cũng có thể gia nhập.  

Ba Tôn giả trong Phi Linh môn ba tháng trước diệt địch cũng xuất không ít lực, Hỏa Thử Tôn giả ngã xuống, Phi Linh môn lại trong thời gian cần dùng người, chưởng môn hôn mê bất tỉnh, đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi yến, Thanh Linh Tôn giả sau khi thương nghị với nhau lại tìm Lục Tâm Đồng thương lượng một hồi sau đó mấy người làm chủ để cho ba người gia nhập Phi Linh môn, trở thành Tôn sứ hộ môn.  

Ba vị Tôn giả phân biệt là Chấn Linh Tôn giả, tu vi Linh Tôn nhất trọng. Cực Mộc Tôn giả tu vi Vũ Tôn nhị trọng. Người còn lại chính là Song Tuyệt Tôn giả, tu vi Vũ Tôn tam trọng. Người này gọi là song tuyệt là bởi vì có hai kiện linh khí song đao Huyền cấp.  

Ba Tôn giả này vốn đã có dự định gia nhập Phi Linh môn từ trước, lúc này lại tự mình chứng kiến thực lực của Phi Linh môn. Phi Linh môn lại còn có Đế giả tọa trấn cho nên càng thêm kiên định với ý định gia nhập Phi Linh môn.  

Hỏa Thử Tôn giả ngã xuống khiến cho mọi người đau lòng, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh còn cố ý tìm hậu nhân của Hỏa Thử Tôn giả, nếu như Phi Linh môn có thể giúp được gì thì nhất định sẽ tận lực. Hỏa Thử Tôn giả vì Phi Linh môn mà ngã xuống, chiếu cố hậu nhân cũng là chuyện phải làm.  

Thời gian ba tháng trôi qua, Lục Lâm Thiên vẫn không có chút động tĩnh nào, nếu không phải tim còn đập thì quả thực không khác gì người chết. Khí tức và dáng dấp so với ngày đầu tiên nằm trên giường không có gì khác biệt.  

Mọi người vô cùng lo lắng thế nhưng cũng không thể làm gì. Nam thúc và Thánh Thủ Linh Tôn nghĩ biện pháp, Nam thúc thậm chí còn thử một lần nữa đi vào trong không gian linh hồn của Lục Lâm Thiên, thế nhưng vẫn không thể tiến vào nửa bước. Không thể kiếm tra được linh hồn của Lục Lâm Thiên, Nam thúc cũng chỉ có thể bó tay.  

Thời gian mấy tháng trôi qua, Phi Linh môn rực rỡ hẳn lên, trên đống hỗn độn khi trước lúc này là một mảnh kiến trúc, so với khi trước còn rộng lớn hơn nhiều. Phi Linh môn liên tục mở rộng, diện tích cũng không ngừng kéo dài. Mặt bên kéo dài tới gần sơn mạch Vụ Đô, về phần phía sau đã bao phủ toàn bộ Phi Linh sơn mạch. Hiện tại các cường giả trong Phi Linh môn trên cơ bản đều ở trong sơn mạch, mỗi một cường giả đều ở trên một ngọn núi, đệ tử bình thường không thể tiến vào đó.  

Đại điện Phi Linh môn, trải qua ba lần sửa chữa đại điện càng thêm khổng lồ không gì sánh được. Trước đại điện chính là một cái sân rộng, bốn phía đều là bậc thang. Phải đi qua mấy bước bậc thang mới có thể tới được sân rộng, sau đó tiến vào đại điện. Vô hình trung cũng có ngụ ý tiến vào đại điện không thể không cúi đầu, cũng đại biểu cho khí phái của thế lực nhất lưu.  

Trên một sân rộng ở hậu sơn Phi Linh môn lúc này có mấy nghìn người đang tụ tập, tất cả đều là đệ tử trẻ tuổi, tuổi tác chừng mười đến gần hai mươi, cả đám hiện tại đều vô cùng phấn chấn.  

Đông đảo ánh mắt hiện tại đều đang nhìn vào hai đệ tử trẻ tuổi đang giao thủ ở giữa sân rộng. Mỗi ba tháng, đối với đệ tử trẻ tuổi mà nói đều là đại sự. Mỗi ba tháng Phi Linh môn đều có một lần khảo thí, kiểm tra tình huống tu luyện của đệ tử trẻ tuổi. Thậm chí còn có xếp hạng. Nếu có thể tiến vào top năm mươi đệ tử đứng đầu thì cũng chứng minh được thực lực của mình.  

Căn cứ theo lời chấp sự phụ trách dạy dỗ bọn họ mà nói, người trong top năm mươi sẽ được trưởng lão trong môn đến tuyển chọn đệ tử thân truyền một lần nữa, điều này khiến cho chúng đệ tử bình thường càng thêm nỗ lực. Ai cũng muốn trở thành đệ tử thân truyền, đãi ngộ của đệ tử thân truyền và đệ tử bình thường hoàn toàn không giống nhau.  

Phanh Phanh.  

Hai đệ tử trẻ tuổi trên đài va chạm với nhau, lực lượng va chạm phát ra thanh âm trầm thấp bạo liệt. Một đạo thân ảnh bị đánh bay xuống dưới đài.  

- Lưu Hồng thắng, kế tiếp chính là Lưu Chí Triêu đối đầu với Niếp Phong.  

Trên sân rộng, một chấp sự lớn tiếng nói.  

Sưu.  

Một đạo thân ảnh tức thì nhảy lên, đây là một thanh niên mười sáu mười bảy tuổi, trên người mặc một chiếc áo bào xanh, thân thể rắn chắc, động tác khi thân hình đáp xuống sân rộng vô cùng ưu nhã, dẫn tới vô số tiếng vỗ tay.  

Trong đám người, thân hình Niếp Phong khẽ nhún, bàn chân vận sức giống như mãnh hổ vồ mồi rồi đáp xuống sân rộng. Tuy rằng động tác nhìn không đẹp lắm, nhưng lại mang theo khí tức hung hãn, động tác này hiển nhiên không nhận được sự hoan nghênh như Lưu Chí Triêu cho nên cũng không có tiếng vỗ tay.  

- Niếp Phong này chính là đệ tử của chưởng môn, không biết hắn có thể đánh bại được Lưu Chí Triêu hay không. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play