Oanh long long!  

Giữa không trung tiếng chém gϊếŧ vang vọng, yêu thú linh thú rít gào, mà phạm vi xung quanh Lục Lâm Thiên không ai dám tới gần, cường giả Phi Linh môn tựa hồ biết chưởng môn đang đột phá, tự nhiên không đi quấy rầy, mà người Linh Vũ giới càng thêm e ngại, không muốn rơi vào kết cục như Lục Pháp Tôn, ngay cả Lục Pháp Tôn cũng bị cắn nuốt, bọn hắn nhúng tay chỉ là muốn chết.  

Khi năng lượng cuối cùng bị cắn nuốt, một tiếng nổ tung ầm ầm chấn động.  

- Phanh!  

Tiếng vang thông thiên, chân khí đánh vỡ bình chường, đột nhiên phóng lên cao, khí tức lan tràn, uy áp bao phủ không gian.  

Đại Hồn Anh của Lục Lâm Thiên vốn đã bị chấn nát, lúc này tàn hồn cùng sát khí thao thiên lập tức hóa thành tử kim sắc, nháy mắt thu liễm vào trong ấn đường Lục Lâm Thiên, ngay cả thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ thú viễn cổ cũng đã quay vào trong thân thể hắn.  

Chân khí Lục Lâm Thiên tiếp tục kéo lên, chấn động lòng người, linh hồn lực rõ ràng mạnh hơn linh tôn nhất trọng rất nhiều.  

Hết thảy xung quanh giống như dừng lại, Lục Lâm Thiên nhắm mắt lăng không đứng thẳng, chân khí xung quanh đã bình tĩnh lại, không chút dao động, nhìn qua giống như người bình thường, làm người ta không cảm ứng được chút phản ứng nào.  

Ánh mắt Lăng Thanh Tuyệt luôn nhìn Lục Lâm Thiên chăm chú, nhìn thấy xung quanh người hắn không có chút chân khí dao động, ánh mắt nghi hoặc không thôi, thật sự không tầm thường, người bình thường thu liễm chân khí nhiều ít vẫn còn có chút dấu vết, nhưng Lục Lâm Thiên hoàn toàn giống như người thường, nếu không phải hắn đang bay bổng trên không trung, thật sự sẽ cho rằng hắn chỉ là người thường.  

Ánh mắt Lăng Thanh Tuyệt không ngừng lóe ra, Lục Lâm Thiên vừa mới đột phá, chỉ sợ chân khí chưa ổn định, đây chính là cơ hội.  

Vừa nghĩ tới đây Lăng Thanh Tuyệt nhoáng lên, chân khí hỏa hệ ngưng tụ thành một đạo hỏa cầu, hỏa cầu bành trướng giống như quang cầu đỏ đậm, mang theo kình khí cuồng bạo oanh thẳng về hướng Lục Lâm Thiên.  

Lúc này Lăng Thanh Tuyệt không dám khinh thường, vừa ra tay liền dùng toàn lực.  

Hỏa cầu tích tắc đi tới trước người Lục Lâm Thiên…  

Xuy!  

Lục Lâm Thiên đột nhiên mở mắt, trong mắt bắn ra tinh mang, hiện tại đã khôi phục vẻ trong suốt, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện hốc mắt vẫn tràn ngập màu đỏ rực, thậm chí càng thêm nồng đậm một ít.  

Hỏa cầu rơi xuống, nhiệt độ tăng cao, chân khí cường hãn áp bách xuống bao phủ không gian xung quanh, uy áp như dời non lấp bể không ngừng khuếch tán.  

- Bạo!  

Xa xa viễn không, ánh mắt Lăng Thanh Tuyệt trầm xuống, bàn tay nắm lại, hỏa cầu lập tức nổ tung.  

Phanh phanh…  

Hỏa cầu ầm ầm nổ vang, hỏa diễm thổi quét, khe không gian tối đen lan tràn, thân ảnh Lục Lâm Thiên nháy mắt bị hỏa diễm bao phủ.  

- Chưởng môn!  

- Lão đại!  

- Ca ca!  

- Chủ nhân!  

Mọi người hoảng hốt thét to.  

Trong không gian hỗn loạn, ánh mắt Lăng Thanh Tuyệt vẫn nhìn chăm chú về phía trước.  

Khi kình khí biến mất, Lăng Thanh Tuyệt nhìn thấy một đạo quang ảnh, quang ảnh càng lúc càng sáng.  

Trong ánh mắt trợn mắt há hốc mồm của mọi người, chỉ thấy ở chỗ kia xuất hiện thanh cầu lớn chừng hai thước, điện mang lưu xuyến, uy áp bức cả không gian, đồng thời đang ngưng tụ một cỗ lực lượng đáng sợ.  

Mà thanh cầu thật sự kỳ quái, một mặt quang cầu do rất nhiều cánh chim kim chúc bao phủ, kình khí xuyên qua không gian thành hình vòng cung lan tràn xung quanh, bên dưới quang vũ còn có một tia châm nhọn sắc bén.  

- Phạm Phi Linh môn, tất cả đều phải chết!  

Một tiếng quát băng sương vọng ra, đồng thời quang cầu chậm rãi giãn ra.  

Ông ông!  

Cánh chim run lên, quang cầu tách hai nửa, lộ ra đôi cánh mở rộng, không gian vặn vẹo kịch liệt, tiếng vang khuếch tán, không gian dao động ngày càng kịch liệt.  

Hô!  

Sau lưng Lục Lâm Thiên hiện lên một đôi cánh màu xanh hoàn mỹ vô khuyết, thanh quang lan tràn, điện mang lưu chuyển, ngưng tụ cỗ năng lượng làm lòng người run rẩy.  

- Thần khí, đây là thần khí, thần khí phi hành!  

Những người có kiến thức đều lộ vẻ rung động, lúc này uy lực của thanh dực làm người rung động, tuyệt đối đã lên tới cấp độ thần khí.  

- Tử Lôi Huyền Đỉnh, còn có Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực, hai kiện thần khí a!  

Lăng Thanh Tuyệt cũng lộ vẻ rung động.  

- Đây không phải là Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực của Phá Vân tôn giả sao, sao nằm trong tay Lục Lâm Thiên!  

- Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực không phải là linh khí phi hành địa cấp sao, sao biến thành thần khí!  

Một ít cường giả Vũ tôn Linh Vũ giới nhận ra Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực, càng thêm nghi hoặc.  

- Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực, đây là Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play