Lăng Thanh Tuyền hét to:  

- Ngươi dám? Ngươi mà vào là ta chết ngay trước mặt ngươi!  

Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền sắc bén nhưng có chút trống rỗng, mặt đờ đẫn.  

Dường như sợ Lăng Thanh Tuyền thật sự làm bậy, thanh âm ngoài phòng im lặng một lát rồi lên tiếng:  

- Vậy thì muội đừng cứ luôn đòi ra ngoài nữa.  

Lăng Thanh Tuyền thì thào:  

- Tất cả do ta tự tìm, hài tử trong bụng không sai. Ca, ta là muội muội ruột của ca, chẳng lẽ ca nhẫn tâm sao?  

Ngoài phòng im lặng một lúc sau thanh âm lên tiếng:  

- Thanh Tuyền, muội từ nhỏ đến lớn đã đi đâu mất rồi? Tính cách bình thường của muội không như vậy. Muội hãy suy nghĩ lại đi, trong thời gian này phụ thân sẽ đến, tự muội giải thích với phụ thân đi.  

Tóc Lăng Thanh Tuyền rối xù lẩm bẩm:  

- Thả ta ra, thả ta ra ngoài!  

Không biết Lăng Thanh Tuyền có nghe thấy giọng nói bên ngoài không.  

Thanh âm bên ngoài khẽ thở dài:  

- Trong thời gian này Trong Giới định hành động lớn, sự kiện kia sắp tới gần. Muội hãy tự giải quyết cho tốt, Lục Lâm Thiên gì đó cũng nên ra tay. Sắp tới ta sẽ đích thân đi một chuyến, linh vũ song tu sao? Ta muốn biết hắn lợi hại cỡ nào, ài...  

Thanh âm biến mất.  

Trong phòng, Lăng Thanh Tuyền ngẩn ngơ nhìn cái bụng nhô cao, khóe mắt chảy lệ dọc theo gò má rơi xuống bụng bầu:  

- Tại sao như vậy? Tại sao...  

Thời gian chậm rãi trôi, trong Phi Linh môn mọi thứ cực kỳ bình tĩnh nhưng cũng rất bận rộn. Tất cả cường giả Phi Linh môn cơ bản đều bận rộn bên ngoài. Sau khi kiểm soát một trăm bốn mươi sáu thành thì những chuyện linh tinh rườm rà khác càng cần thời gian. Nhưng những việc rắc rối này không cần cường giả quan trọng trong Phi Linh môn tự tay làm.  

Đông Vô Mệnh, Khấu Phi Yến, Thanh Hỏa Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Khoái Kiếm Vương lục tục trở lại Phi Linh môn. Cường giả Thánh Linh giáo cũng quay về Phi Linh môn.  

Đông Vô Mệnh trở lại, trong sơn mạch Vụ Đô Phi Linh môn có nhiều hành động hơn. Sơn mạch Vụ Đô vốn gián tiếp nằm trong tay Phi Linh môn quản lý bây giờ thì càng toàn diện. Người trên đại lục Linh Vũ muốn vào Cổ vực phải từ con đường Phi Linh môn mở mang, đi chỗ khác đều bị xếp vào cấm địa của Phi Linh môn. Dong binh nào cũng không được phép tự tiện xông vào  

Phi Linh môn kiểm soát Sơn mạch Vụ Đô nghiêm ngặt, người ngoài không rõ nguyên nhân, không dám tự tiện xông vào. Phi Linh môn bây giờ người bình thường không dám chọc vào, dù là Tam Tông Tứ Môn cũng không dám tùy tiện đυ.ng. Vì kết cuộc của ba sơn môn đã chứng minh.  

Vừa khống chế sơn mạch Vụ Đô đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Khấu Phi Yến, Hổ Viêm Thiên Vương, còn có Thanh Linh Tôn Giả, Hỏa Thử Tôn Giả mới tham gia Phi Linh môn, các cường giả Phi Linh môn Thanh Hỏa Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân vào trong không gian Địa Tâm Linh Mạch.  

Mọi thứ trong không gian khiến người rung động. Không gian vô biên không nhỏ hơn sơn mạch Vụ Đô bao la. Toàn bộ sơn mạch năng lượng đậm đặc, cộng thêm không biết mấy vạn năm chưa dấu chân người, linh dược đầy đất. Lục Lâm Thiên không có thời gian kịp hái linh dược.  

Xích Viêm, Long Linh, Lục Tâm Đồng lại mang yêu thú, linh thú vào. Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử mời Xích Viêm, Long Linh ra lệnh yêu thú, linh thú góp nhặt linh dược. Số linh dược không đủ năm tuổi thì không cần đυ.ng vào, dù sao là nhà mình, hái còn non sẽ giảm mạnh hiệu quả.  

Trong không gian, đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Lục Tâm Đồng, Khấu Phi Yến bắt đầu bài bố. Không gian chủ yếu để rèn luyện đệ tử trẻ tuổi. Vốn trong rừng rậm nguyên thủy có nhiều nguy hiểm, nơi nào quá nguy hiểm thì phải kiểm soát để tránh cho đám thanh niên không ứng đối được.  

Trong lúc bài bố thì Thanh Linh Tôn Giả nêu nhiều ý kiến. Mọi thứ trong Phi Linh môn phát triển đâu vào đấy.  

Thời gian bình yên trôi rất nhanh. Trong Thiên Trụ giới thì thời gian rất chậm, bất giác đã bốn mươi ngày. Trong bốn mươi ngày khí thế quanh thân Lục Lâm Thiên tăng mạnh, khí thế hùng hồn chấn động sóng không gian khuếch tán. Mơ hồ thấy sóng không gian vặn vẹo, uy lực rất khủng bố.  

Vô hình trung vặn vẹo sóng không gian, đẳng cấp thực lực này nếu có cường giả trông thấy sẽ trợn mắt há hốc mồm. Loại đẳng cấp khí thế này đã đến trình độ khủng bố, xem khí thế thì đã là Vũ Vương cửu trọng.  

Xem Lục Lâm Thiên khống chế lực lượng không gian xung quanh, làm được mức này phải là đẳng cấp Vũ Tôn mới được, và không phải Vũ Tôn bình thường.  

Vù vù vù!  

Đột nhiên vầng sáng quanh thân Lục Lâm Thiên rút về, khí thế thu giấu, mọi thứ biến mất. Năm phút sau Lục Lâm Thiên mới mở mắt ra, tia sáng bắn ra, khí thế lại tăng vọt, khí thế mạnh hơn trước gấp vô số lần, đã tới Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong.  

Xoẹt!  

Lục Lâm Thiên đứng dậy, đột ngột co nắm đấm tay phải, cánh tay vung, trước mu bàn tay vang tiếng lốp bốp nhỏ.  

Bùm!  

Lục Lâm Thiên vung quyền ấn trong chớp mắt, sóng không gian như pháo nổ một khe nứt lộ ra ánh sáng đen vụt qua. Sóng không gian lan tràn khuếch tán giữa không trung.  

Một quyền ấn xé rách không gian, cái nay cần lực lượng tới cỡ nào? Giơ tay nhấc chân chấn vỡ không gian ít nhất phải là đẳng cấp Vũ Tôn mới làm được.  

Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm mọi thứ, mắt lóe tia sáng, biểu tình trầm trọng.  

Lục Lâm Thiên nói:  

- Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong, chắc chắn là đỉnh phong rồi, nhưng tại sao không thể đột phá?  

Lục Lâm Thiên co hai nắm tay, chân khí trong đan điền khí hải cực kỳ mênh mông. Chân khí xuyên qua kinh mạch mang theo tiếng sấm nổ, thực lực như thế hoàn toàn khác hẳn trước kia. Trong đan điền khí hải cực kỳ ngưng tụ căng đầy, nhưng Lục Lâm Thiên không cách nào đột phá Tôn cấp.  

Vẻ mặt Lục Lâm Thiên khó hiểu:  

- Rốt cuộc là tại sao?  

Khi Lục Lâm Thiên luyện hóa đến ngày thứ ba mươi thì chân khí trong cơ thể đã trướng căng, khí thế lên đến Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong.  

Lục Lâm Thiên vốn cho rằng có thể mượn cơ hội này một hơi đột phá, ai ngờ chân khí rót vào đan điền khí hải suýt nứt ra, nhưng tiếp theo những chân khí càng lúc càng ngưng thực, áp súc rồi lại không đột phá được.  

Địa Tâm linh dịch biến thành năng lượng luyện hóa chân khí tinh thuần tiếp tục liên miên không dứt ùa vào, rốt cuộc đến cực độ. Chân khí tràn đầy bắt đầu tiết ra ngoài, khuếch tán tứ chi bách hải.  

Tám ngày tiếp theo Lục Lâm Thiên luyện hóa chân khí đều bị tự động bài trừ đi. Lục Lâm Thiên rất bất đắc dĩ, tại sao chân khí không đủ? Đẳng cấp linh lực của Lục Lâm Thiên sớm đến Linh Vương cửu trọng đỉnh phong nhưng không cách nào đột phá.  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc lẩm bẩm:  

- Chẳng lẽ là lĩnh ngộ không đủ?  

Mấy ngày nay Lục Lâm Thiên nhiều lần thử dẫn đạo đột phá nhưng vẫn vậy, không cách nào đột phá.  

Đột phá là cách nói rất huyền ảo, sự huyền diệu khó giải thích. Tất cả Vũ giả Linh giả, đặc biệt thực lực đến cỡ như Lục Lâm Thiên không xa lạ gì với đột phá. Nhưng muốn giảng dạy đột phá như thế nào nào cho mọi người nghe thì không cách nào giải thích rõ.  

Lục Lâm Thiên cũng vậy, từ Vũ Đồ đến bây giờ là Vũ Vương, mỗi một lần đột phá đều là cảm giác huyền diệu. Cụ thể hơn là vô cùng huyền ảo, đột phá chỉ là một loại thăng cấp, đôi khi nói đột phá liền đột phá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play