Lục Lâm Thiên nói xong đem Vũ linh khí Địa cấp giao cho Lục Trung rồi thu lại cấm chế, rời khỏi tiểu thính.  

Sau khi rời khỏi tiểu thính, Lục Lâm Thiên và mẫu thân, Hồng Lăng nói chuyện một lát rồi rời khỏi đình viện đi tới đình viện Vân Khiếu Thiên ở.  

Trong Vân Dương Tông, mỗi một ngọn núi đều cách nhau khá xa, Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư đi tới đó.  

Trong không trung, Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ như vậy đương nhiên sẽ hấp dẫn không ít sự chú ý của đệ tử Vân Dương Tông. Ngẩng đầu nhìn tọa kỵ uy vũ dữ tợn trên trời, cả đám đều ước ao không ngớt.  

- Ta vừa mới nghe nói sư huynh Lục Lâm Thiên đã trở về. Không ngờ chuyện này lại là thật, đó chính là Thiên Sí Tuyết Sư sao?  

- Sư huynh Lục Lâm Thiên, Linh Vũ Chiến Vương sao? Không biết thực lực của sư huynh hiện tại đã tới tình trạng gì rồi.  

- Mặc kệ tới tình trạng gì, dù sao hiện tại ngươi vẫn còn kém xa. Người có thể giao thủ với Lục Lâm Thiên sư huynh cũng chỉ có Phách Đao Long Tam, Chiến Đoa Khuất Đao Tuyệt, Phi Ưng Lăng Phong trưởng lão mà thôi.  

- Nếu như ta có thực lực như Lục Lâm Thiên sư huynh thì tốt rồi.  

- Muốn có thực lực như Lục Lâm Thiên sư huynh thi ngươi phải bái Vũ trưởng lão làm sư phụ. Vũ trưởng lão chính là sư phụ của Lục Lâm Thiên sư huynh a.  

- Sao ta nghe nói thực lực của Vũ trưởng lão là người thấp nhất trong những trưởng lão?  

- Ngươi biết cái rắm. Vũ trưởng lão bí hiểm mới như vậy, bẳng không Lục Lâm Thiên sư huynh hiện tại sao lại mạnh như thế? Sao lại nổi danh như vậy?  

Trong tiếng nghị luận của chúng đệ tử Vân Dương Tông, Lục Lâm Thiên đã đi tới đình viện mà Vân Khiếu Thiên ở.  

- Lục chưởng môn, tông chủ ở bên trong chờ ngươi.  

Ngoài đình viện, Lục Lâm Thiên gặp được đại hộ pháp toàn thân mặc hắc bào.  

Lục Lâm Thiên khẽ gật đâu thi lễ, trong lòng có chút kinh ngạc, xem ra hắn vừa mới tới Vân Dương Tông thì vị nhạc phụ cáo già kia đã biết tin tức cho nên mới chờ hắn tới.  

Trầm tư một lát, lần này tới đây ngoại trừ việc của Phi Linh môn ra hắn còn phải lấy được Địa Tâm Linh Ngọc từ Vân Dương Tông. Lục Lâm Thiên biết chuyện này chỉ sợ không dễ dàng. Vạn nhất không lấy được vậy thì hắn phải trộm. Địa Tâm Linh Ngọc liên quan tới việc khôi phục của Nam thúc, cho nên không thể buông tha.  

Ngay khi Lục Lâm Thiên trầm tư, trong đình viện truyền ra thanh âm của Vân Khiếu Thiên:  

- Linh Vũ Chiến Vương dương danh thiên hạ tới đây, không lẽ còn cần ta ra ngoài nghênh đón sao? Còn không mau đi vào?  

- Nhạc phụ, ngươi làm thế quả thực là muốn gϊếŧ tiểu tế a. Tiểu tế không dám.  

Linh Thiên môn mỉm cười, lúc này mới đi vào trong phòng. Trong tiểu thính Vân Khiếu Thiên đã ngồi trên một chiếc ghế, trên người mặc trường bào màu xanh, áo choàng màu đen dưới tóc. Toàn thân tràn ngập vẻ cuồng dã không câu nệ, vô hình trung có một loại khí phách uy chấn thiên hạ.  

- Việc Cổ Vực sắp xếp xong rồi sao?  

Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Lâm Thiên, dường như đang dò xét khí tức của Lục Thiếu Du, những cái khác cũng không có hỏi nhiều. Ánh mắt hắn cũng lập tức nghi hoặc, bởi vì khí tức của Lục Lâm Thiên hiện tại hắn không thể nhìn ra, cho nên lúc này mới bảo Lục  Lâm Thiên ngồi xuống.  

Lục Lâm Thiên ngẩn ra, việc Cổ Vực hắn cũng không cần nhiều lời, Vân Dương Tông tuyệt đối đã biết rõ ràng, hắn nói:  

- Tất cả đều đã sắp xếp, chỉ còn chờ cường giả Vân Dương Tông tới mà thôi.  

- Rốt cuộc Phi Linh môn của ngươi có bao nhiêu thực lực? Lần này có phải đều lộ diện hết hay không?  

Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Lâm Thiên, nhíu mày hỏi.  

- Đến lúc đó nhạc phụ tự nhiên sẽ biết.  

Lục Lâm Thiên nói, xem ra vị cáo già này vẫn suy đoán thực lực của Phi Linh môn. Lại không biết Phi Linh môn căn bản không ẩn dấu một chút thực lực nào. Về phần Nam thúc cũng không thể coi như người Phi Linh môn, mà Nam thúc vẫn luôn chữa thương.  

Nghe vậy Vân Khiếu Thiên liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên, ngẩng đầu hỏi:  

- Linh Thiên môn thế nào rồi?  

- Đều đã sắp xếp.  

Lục Lâm Thiên gật đầu nói.  

- Mục tiêu của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo chính là Linh Thiên môn. Lần này cũng coi như chúng ta giải vây cho Linh Thiên môn.  

Trên mặt Vân Khiếu Thiên mang theo chút ngưng trọng nói:  

- Chỉ là không biết lần này Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo phái ra bao nhiêu cường giả.  

- Đến bao nhiêu thì sẽ phải lưu lại bấy nhiêu.  

Hàn ý trong mắt Lục Lâm Thiên bắn ra.  

- Khẩu khí của ngươi cũng không nhỏ, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo này cường giả như mây, ngươi cho là dễ đối phó như vậy sao...  

Vân Khiếu Thiên lần nữa liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên nói:  

- Vân Dương Tông của ta và Linh Thiên môn của tên hỗn đản Lữ Chính Cường kia hẳn có thể chống lại Hóa Vũ tông và Hắc Sát giáo, chỉ là không biết ngươi có nắm chắc chống lại Lan Lăng sơn trang hay không. Bằng không, lần này sẽ có chút phiền phức, nếu như Phi Linh môn chỉ có mấy đầu yêu thú, linh thú bát giai sơ kỳ, còn có Thiên Thủ Quỷ Tôn mà nói, muốn đối đầu với Lan Lăng sơn trang thì còn xa chưa đủ.  

- Chống lại Lan Lăng sơn trang sao?  

Lục Lâm Thiên sờ mũi mình, từ thực lực của Nhật Sát các, Kiền hiên đảo mà xem, chỉ bằng vào đám người Xích Viêm, Bàn Hủy, Bàn Vân, Long Linh mà nói, muốn chống lại Lan Lăng sơn trang đương nhiên còn chưa đủ.  

Thực lực của Xích VIêm, Bàn Hủy chống lại Tôn giả tam trọng không thành vấn đề. Thế nhưng Lan Lăng sơn trang tuyệt đối không chỉ có Tôn giả tam trọng. Trong Thánh Linh giáo, mấy ngàn năm tài nguyên tu luyện thiếu thốn thế nhưng cũng có Tôn cấp ngũ trọng. Trong Lan Lăng sơn trang, cường giả Tôn cấp dấu mặt nhất định cũng không ít, cũng không biết cường giả Tôn cấp có bao nhiêu. Cũng không biết xuất ra mấy cường giả Tôn cấp.  

Suy tư một lát Lục Lâm Thiên nói:  

- Nhạc phụ cứ yên tâm. Chỉ một Lan Lăng sơn trang cũng không tạo ra bao nhiêu sóng gió, muốn chống lại cũng không thành vấn đề.  

Phi Linh môn và Thánh Linh giáo có thể chống lại hay không Lục Lâm Thiên không dám nói. Thế nhưng lúc này còn có Tinh Ngục các, Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo ở Đông Hải gia nhập, tất cả mọi chuyện đã không thành vấn đề.  

- Ngươi nắm chắc là tốt rồi, có lẽ lúc này Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo đã tụ tập nhân mã rồi xuất phát. Chúng ta cũng đi thôi.  

Vân Khiếu Thiên nói.  

- Nhạc phụ, lần này tiểu tế tới còn có một việc khác.  

Lục Lâm Thiên nói, Địa Tâm Linh Ngọc mới là mục đích chủ yếu lần này của hắn, bằng không hắn chỉ cần phái người tới Vân Dương Tông là đủ rồi.  

- Ngươi nói xem.  

Vân Khiếu Thiên nói.  

- Tiểu tế muốn Địa Tâm Linh Ngọc.  

Lục Lâm Thiên do dự một lát rồi nhìn Vân Khiếu Thiên nói.  

- Cái gì?  

Vân Khiếu Thiên vốn đang suy đoán Lục Lâm Thiên có chuyện gì, không ngờ Lục  Lâm Thiên lại nói chuyện này. Hầu như là hắn nhảy dựng lên, giật mình nhìn Lục Lâm Thiên nói:  

- Vì sao ngươi biết Vân Dương Tông ta có Địa Tâm Linh Ngọc?  

- Trong lúc vô ý đệ tử biết đến.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đảo, hàm hồ nói.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play