Phốc!  

Trong miệng người kia phun ra máu tươi, rơi xuống quảng trường, mặt đất nứt nẻ, giãy dụa vài lần cũng không thể đứng dậy, sau đó nằm úp sấp dưới đất không biết còn sống hay đã chết.  

- Thu!  

Lục Lâm Thiên lại thu một kiện Linh Khí vào giới chỉ, cũng không nhìn tới người của Khôn Dương đảo, cảm giác được dao động phía trước, sắc mặt liền trầm xuống, thân ảnh biến mất.  

- Linh Khí địa cấp, của ta!  

Huyền Minh Tôn Giả phong tỏa không gian, trói buộc kiện Linh Khí bên trong, lập tức vươn tay chộp tới, sau vài lần công kích linh hồn ấn ký trong Linh Khí đã ngày càng yếu, hắn muốn mạnh mẽ thu vào trong tay.  

- Thu!  

Ngay khi Huyền Minh Tôn Giả thầm nghĩ Linh Khí đã thuộc về mình, Linh Khí đột nhiên bộc phát ra uy lực kinh người, quang mang chói sáng, mạnh mẽ xé toang không gian vây khốn bay đi.  

- Xuy!  

Giữa không trung, Linh Khí kia nháy mắt rơi vào trong trữ vật giới chỉ của Lục Lâm Thiên.  

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!  

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên lấy đi con vịt nấu chín của mình, Huyền Minh Tôn Giả kinh ngạc đồng thời gầm vang, chân khí âm hàn hùng hồn lan tràn bao trùm về hướng Lục Lâm Thiên.  

- Chưởng môn cẩn thận!  

Bàn Hủy Bàn Vân nháy mắt xuất hiện, yêu nguyên tràn ngập ngưng tụ thành hai quầng sáng thật lớn va chạm tới trước.  

Phanh phanh...  

Không gian phá vỡ, thân hình hai người nháy mắt bị đẩy lui, Lục Lâm Thiên cũng bị lực trùng kích đẩy lui ra sau.  

- Lục chưởng môn, ngươi không sao chứ!  

Một cự lực dung hòa ngăn cản sau lưng Lục Lâm Thiên, nhờ vậy hắn mới đứng vững thân hình, đó chính là Hỏa Vân Tôn Giả của Thiên Địa các.  

- Đa tạ, Hỏa Vân Tôn Giả tương trợ!  

Lục Lâm Thiên nói, ánh mắt lướt qua toàn trường, vừa rồi hắn đã thu lấy mười hai kiện Linh Khí, vẫn còn mười tám kiện bên ngoài.  

- Tiểu tử, đưa Linh Khí cho ta!  

Huyền Minh Tôn Giả còn chưa từ bỏ ý định, thân ảnh xuất hiện căm tức quát.  

- Chưởng môn...  

Bàn Hủy cùng Bàn Vân lại đi tới trước người Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút tái nhợt, thực lực của họ còn chưa thể đối kháng Huyền Minh Tôn Giả, nhưng lực phòng ngự của Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ cũng tuyệt đối khủng bố, muốn đối kháng công kích mặc dù chịu khổ sở nhưng cũng không ảnh hưởng gì quá lớn.  

- Thu cho ta!  

Lục Lâm Thiên thấy hai người không có gì đáng ngại, cũng không để ý tới Huyền Minh Tôn Giả, sư phụ Chí Thánh Đại Đế vốn muốn dùng Linh Khí dẫn dắt những người này tự gϊếŧ lẫn nhau, nhưng hiện tại linh hồn ấn ký suy yếu, chỉ sợ không đạt được hiệu quả như dự liệu.  

Xuy xuy...  

Từ trong mi tâm Lục Lâm Thiên tràn ra quang mang nhàn nhạt, bao phủ thiên không, trong nháy mắt mười tám kiện Linh Khí địa cấp đang bị các cường giả tranh đoạt nhất thời bị hấp xả, nháy mắt bay thẳng về hướng Lục Lâm Thiên.  

- Sao lại thế này...  

Một màn này làm các cường giả vô cùng kinh ngạc.  

- Hưu hưu...  

Mười tám kiện Linh Khí nháy mắt hóa thành lưu quang, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người liền bị Lục Lâm Thiên thu vào trong trữ vật giới chỉ.  

- Lục Lâm Thiên, một mình ngươi lấy đi toàn bộ Linh Khí, làm vậy thật quá mức đi!  

Sắc mặt Chân Cương Tôn Giả cực kỳ khó xem.  

- Mọi người cùng nhau tiến vào trong không gian này, ưu đãi đều bị một mình ngươi chiếm được, thật không công bình!  

Phong Linh Tôn Giả nói.  

- Không sai, có lợi sao có thể cho một mình ngươi đoạt được!  

Xích Vũ Tôn Giả quát.  

- Giao ra bảo vật!  

- Giao ra bảo vật!  

Có người kháng nghị, còn là người Tứ Các Tứ Đảo, một ít cường giả tán tu cùng các thế lực theo sau thét to, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên.  

Ánh mắt Không Nhận Tôn Giả lộ lãnh ý, Lục Lâm Thiên kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhiều người tức giận, mà Vũ tôn nhất trọng bị Bàn Vân đánh trọng thương, đang được người dìu dắt, bộ dáng nửa chết nửa sống.  

Giờ phút này mấy trăm cường giả trên quảng trường cũng chỉ có Thiên Vân đảo, Thiên Địa các, Nhật Sát các, Càn Hiên đảo, Tinh Ngục các, còn có Thánh Linh cốc, Tiêu Diêu bang, Thiên Ưng lâu giữ im lặng, không nói lời nào, những người còn lại đều nhằm về hướng Lục Lâm Thiên, đương nhiên là muốn chia ưu đãi.  

Lục Lâm Thiên nhướng mày, ánh mắt đảo qua đám người, hỏi:  

- Các ngươi cảm thấy phải thế nào mới là công bình đây?  

- Tiểu tử, giao ra Linh Khí, toàn bộ cường giả chia đều mới công bình, ta khuyên ngươi đừng làm mọi người nổi giận!  

Không Nhận Tôn Giả nhìn Lục Lâm Thiên cười lạnh nói.  

- Vì sao phải chia đều, đều do tự các ngươi không chiếm được mà thôi, ta lấy được các ngươi lại muốn chia đều, có phải ta không đáp ứng thì các ngươi lại muốn động thủ sao?  

Lục Lâm Thiên cười nhạt nhìn đám người, ý cười làm lòng người phát lạnh.  

Nghe được lời của hắn, đám người đang ồn ào đột nhiên an tĩnh, ngay sau đó liền bị một tiếng hét lớn đánh vỡ:  

- Động thủ thì sao, ngươi đoạt bảo trong tay chúng ta, chúng ta đoạt bảo từ tay ngươi, Linh Vũ giới là người đầu tiên động thủ, có người nào theo cùng hay không, tới lúc đó chia đều bảo vật, như vậy không uổng công tới đây một chuyến, bảo vật cường giả viễn cổ lưu lại, không thể để một mình tiểu tử này chiếm được!  

Người nói chuyện chính là Huyền Minh Tôn Giả, ánh mắt hắn mang theo lãnh ý, muốn đối phó tiểu tử kia chỉ bằng một mình hắn cùng người trong Linh Vũ giới tựa hồ chỉ có chút nắm chắc, nếu có thêm một số người tham dự thì càng dễ làm.  

- Khôn Dương đảo tự nhiên là đồng ý, nhất định phải chia đều bảo vật!  

Không Nhận Tôn Giả nói.  

- Lục Lâm Thiên, không giao ra Linh Khí thì đừng trách Nguyệt Long các không khách khí!  

- Viêm đảo cũng không chấp nhận có người nuốt riêng bảo vật, người của chúng ta chết trong không gian này nhiều như vậy, chẳng lẽ không thu hoạch được gì sao!  

- Lục Lâm Thiên, ngươi đã không có lựa chọn, giao ra Linh Khí đi!  

Chân Cương Tôn Giả nói:  

- Cho dù ngươi có chút bổn sự, ngươi cũng không chống lại được nhiều người tức giận!  

- Bốn đại sơn môn các ngươi muốn cưỡng đoạt thu hoạch của người khác, có phải có chút quá mức hay không?  

Phục Yêu Tôn Giả lên tiếng hỏi.  

- Thiên Địa các không tham dự phân tranh giữa các thế lực, gần đây đã có chút ngoại lệ, Phục Yêu Tôn Giả, ngươi đừng quên lời hứa hẹn của Thiên Địa các, chẳng lẽ vì tiểu tử này các ngươi muốn đối lập với Tứ Các Tứ Đảo sao, ngươi nên nghĩ kỹ hậu quả một chút!  

Phong Linh Tôn Giả híp mắt, ánh mắt lại có chút kiêng kỵ nhưng lập tức khôi phục trở lại.  

Trong lòng Phục Yêu Tôn Giả có chút do dự, ánh mắt băn khoăn, lần này những người kia dường như muốn động chính thức, Thiên Địa các nhúng tay vào hậu quả sẽ khác.  

- Phong Linh Tôn Giả, ngươi còn chưa thể đại biểu Tứ Các Tứ Đảo, ít nhất ngươi chưa thể đại biểu Nhật Sát các!  

Vạn Linh Tôn Giả nói, sau thoáng do dự lại có quyết đoán, tính toán ủng hộ Lục Lâm Thiên.  

- Vạn Linh Tôn Giả, ngươi cần phải nghĩ kỹ, nếu hôm nay ngươi bảo vệ tiểu tử này, sợ cũng không làm được, hơn nữa Nhật Sát các đối lập với toàn bộ sơn môn, trừ phi ngươi muốn có đại chiến, nếu không Nhật Sát các của ngươi cũng không thừa nhận được hậu quả!  

Không Nhận Tôn Giả uy hϊếp.  

Vạn Linh Tôn Giả đưa mắt nhìn qua Càn Hiên đảo, Tinh Ngục các cùng Thiên Vân đảo.  

Những cường giả kia còn đang do dự, không biết nên làm sao, dù sao đây không phải chuyện nhỏ, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play