Ngao Ngao.  

Bảo Nhi và Bối Nhi trốn vào trong lòng phụ thân, nhìn cỗ uy thế kia biến mất lúc này mới dám ngẩng đầu nhìn về phía trước. Trong đôi mắt nhỏ kia tràn ngập vẻ kinh ngạc và chấn động.  

Sau khi tất cả khôi phục, thân ảnh Thiên Thủ Quỷ Vương càng lúc càng rõ ràng trong mắt mọi người. Sau đó xuất hiện rõ ràng trong ánh mắt chăm chú của mọi người.  

Thiên Thủ Quỷ Vương khoanh chân ngồi xuống, khí tức toàn thân vô hình trung mang theo một cỗ áp lực vô cùng lớn. Trong lúc mơ hồ, gợn sóng trong không gian quanh thân không ngừng rung động. Nếu không nhìn kỹ còn không thể nhìn ra được.  

– Vũ Vương và Vũ Tôn cách biệt quả thực một trời a.  

Cảm nhận khí tức hiện tại trên người Thiên Thủ Quỷ Vương và khí tức khi còn là Vũ Vương, trong lòng Lục Lâm Thiên không khỏi cảm thán. Không biết sau khi hắn đột phá Vũ Tôn sẽ đạt tới tình trạng gì. Có lẽ hiện tại nghĩ tới vẫn còn quá sớm. Chỉ là hy vọng cũng không quá lâu.  

Phù.  

Chỉ trong chốc lát, hai con mắt nhắm chặt của Thiên Thủ Quỷ Vương mở ra, tinh quang trong mắt chợt lóe. Cảm nhận cảm giác sảng khoái tràn ngập trong cơ thể lúc này, Thiên Thủ Quỷ Vương lập tức thở ra một ngụm trọc khí mang theo khí tức nóng bỏng. Gợn sóng trong không gian phía trước lập tức khuếch tán về bốn phía.  

– Đây là cấp bậc Vũ Tôn sao?  

Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn đôi tay mình, cảm nhận chân khí như biển trong đan điền, khóe miệng khẽ mỉm cười. Rốt cuộc đã đột phá tới Vũ Tôn, hắn luôn mơ ước cấp bậc này, cấp bậc Vũ Tôn, chờ đợi vài thập niên rốt cuộc cũng đột phá. Loại thực lực này so với thực lực của hắn khi trước hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Rốt cuộc hắn cũng được coi là một trong những siêu cấp cường giả của đại lục.  

– Chúc mừng Quỷ Vương, không, hiện tại có lẽ nên nói là chúc mừng Quỷ Tôn đột phá.  

Lục Lâm Thiên vuốt sống mũi, Thiên Thủ Quỷ Vương đột phá lên Vũ Tôn, cũng chân chính được coi là tôn sứ hộ môn. Hơn nữa lại thêm Bàn Hủy và Bàn Vân, hiện tại Phi Linh môn đã có ba vị tôn sứ hộ môn Tôn cấp, mặt khác còn có Băng Mộc Tôn giả ở đó, thực lực đề thăng không ít.  

– Đa tạ chưởng môn.  

Thiên Thủ Quỷ Tôn hành lễ với Lục Lâm Thiên. Nếu không phải khi trước chưởng môn cứu giúp thì mạng của hắn đã không còn, cũng không đột phá tới Vũ Tôn như hiện tại.  

– Quỷ Tôn không nên khách khí, chúng ta nhanh chóng xuất phát thôi. Hiện tại chúng ta cần đến một nơi, Quỷ Tôn đột phá thì chúng ta cũng nắm chắc thêm một phần.  

Lục Lâm Thiên nói, đã chậm trễ mấy ngày cho nên phải lập tức xuât phát.  

– Chưởng môn, chúng ta đi đâu vậy?  

Thiên Thủ Quỷ Tôn hỏi.  

– Một địa phương vô cùng tốt, nói không chừng còn có bảo vật.  

Khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên, mỉm cười nói.  

– Bàn Hủy huynh, yêu thú dưới trướng của huynh có thể điều động được không?  

Lục Lâm Thiên cười rồi lập tức quay đầu lại hỏi Bàn Hủy. Bàn Hủy gia nhập Phi Linh môn, đám yêu thú kinh khủng phía dưới Lục Lâm Thiên sao có thể bỏ qua được. Cho dù là Bàn Hủy không gia nhập Phi Linh môn, vốn Lục Thiếu Du khi nhìn thấy đám yêu thú kia cũng đã có chủ ý. Yêu đường của Phi Linh môn nếu như có thêm những yêu thú kinh khủng trong không gian này thì mới thực sự được gọi là đại quân yêu thú. Coi như là so với đám thánh thú của Thánh Linh giáo tuyệt đối cũng không kém bao nhiêu.  

– Đương nhiên có thể điều động.  

Bàn Hủy trả lời, chúng thú thủ hạ của hắn tuy rằng đều bị yêu hoàng khí trên người Tiểu Long áp chế, thế nhưng vẫn thuần phục với hắn.  

– Vậy là tốt rồi.  

Trên khuôn mặt Lục Lâm Thiên lần nữa hiện lên sự vui vẻ.  

– Được rồi, chưởng môn, mấy nghìn năm nay ở trong không gian này ta cất dấu không ít linh dược, người có muốn mang đi theo hay không?  

Bàn Hủy lập tức hỏi Lục Lâm Thiên.  

– Linh dược cất dấu mấy nghìn năm sao? Đương nhiên phải thu rồi.  

Lục Lâm Thiên không có một chút do dự nào, nói giỡn sao, linh dược đương nhiên hắn phải muốn rồi.  

– Chưởng môn, số linh dược này cũng không có bao nhiêu. Trước đây vốn nhiều một chút, thế nhưng Bàn Vân sinh nở, để tăng cường thể chất cho hài nhi cho nên mỗi ngày phải ăn không ít. Có đôi khi ta cũng ăn một chút. Tuy rằng không nhận được chỗ tốt nào, thế nhưng mùi vị cũng không tồi.  

Bàn Hủy nói xong, lập tức đi tới một thạch bích, đem một phiến đá bí mật mở ra rồi đi vào bên trong.  

Khi mọi người đi vào bên trong, cả đám lập tức ngây ra rồi nuốt nước bọt đồng thời hít sâu một hơi.  

– Trời ạ, ta hoa mắt rồi sao?  

Thiên Thủ Quỷ Tôn sửng sốt, gian nan nuốt một ngụm nước bọt, hai tay dụi mắt dường như còn tưởng rằng mình đang hoa mắt.  

– Ta kháo, phát tài rồi, đại phát tài a.  

Lục Lâm Thiên ngẩn ngơ một lúc, miệng không nhịn được mà hét to một tiếng. Hắn hận không thể hung hăng hôn Bàn Hủy một cái. Bởi vì bên trong cánh cửa đá này là một thạch thất rộng chừng hai trăm thước, bên trong thạch thất rộng hai trăm thước này có vô số thiên tài địa bảo cùng với linh dược cao giai, mỗi một thứ đều là vật vô giá.  

– Ngưng Huyết Chi vạn năm, Cửu Diệp Huyết Linh Chi vạn năm, Bạch Ô LInh căn vạn năm,…  

Trong miệng Lục Tâm Đồng thì thào nhắc tới vài cái tên, khuôn mặt xinh đẹp đại biến, thân hình giống như hóa đá ở bên trong không gian chừng hai trăm thước này.  

– Chưởng môn, vốn còn có nhiều hơn một chút. Thế nhưng sau khi bị ta và Bàn Vân dùng hơn phân nửa, những thứ này đối với đám yêu thú chúng ta dường như cũng không có tác dụng quá lớn. Trừ linh quả trong thiên địa ra thì tác dụng lớn hơn không ít.  

Bàn Hủy nói.  

– Được rồi, được rồi. Nếu nhiều hơn nữa, Tam tông Tứ môn, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cùng Tức các Tứ đảo sẽ tới cướp đoạt.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên tỏa sáng nhìn vào đống bảo vật. Số lượng trong không gian tuy rằng không ít, thế nhưng cũng không phải rất nhiều. Nơi này mỗi một loại tài liệu đều là tài liệu luyện chế đan dược cao phẩm. Kém cỏi nhất cũng đủ coi như vô giá. Đều là tài liệu luyện chế đan dược thất phẩm trung giai. Rất nhiều linh dược và thiên tài địa bảo ở bên ngoài rất khó tìm được. Đột nhiên xuất hiện một đống như vậy tuy rằng không lớn như ở trong Huyền Thiên bí cảnh, thế nhưng luận giá trị mà nói, sợ rằng ngay cả linh dược bên trong Huyền Thiên bí cảnh và bí cảnh của Thánh Linh giáo giá trị còn chưa bằng một phần tư đống linh dược này.  

– Bàn Hủy, tất cả những thứ này là ngươi thu thập hay sao?  

Tiểu Long hỏi Bàn Hủy.  

– Đều ở bên ngoài thu vào. Kém quá ta cũng không có hứng thú. Linh dược cấp cao bên ngoài đều bị ta thu vào gần hết.  

Bàn Hủy nói.  

– Hắc hắc, con mẹ nó, sau này xem ai dám so giàu có với ta?  

Lục Lâm Thiên cười hắc hắc vô cùng đắc ý. Lần này quả thực phát tài. Hắn nghe nói yêu thú long tộc đều có một thói quen đó là thu thập bảo vật, mặc kệ là vật gì chỉ cần là bảo vật thì bọn chúng đều thu vào, xem ra không sai một chút nào.  

Một lát sau, trên ngọn núi lớn kia, Thiên Sí Tuyết Sư hóa thành bản thể khổng lồ mang theo mấy đạo thân ảnh trên lưng rồi lập tức biến mất không thấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play